KIẾP NGHÈO
Phận tôi nghèo
Không vợ
không con
Sống cô đơn
Dưới mái tranh tàn.
Ôi chỉ một mình tôi
Với căn nhà hoang vắng
Hay chỉ một mình tôi
Với trái tim giá
băng.
Người ơi
Có
biết hay chăng
Đời tôi
sống mà như không
Quanh năm
với cô đơn
Lẻ loi
trước cuộc đời.
Hận đời
Hận
cả trời xanh
Bất công thay cho
kiếp tôi nghèo
Để
tôi vẫn mãi cô đơn,
Không
không không có gì.
Nghèo ơi
hãy rời xa tôi.
Buồn ơi
hãy bỏ rơi tôi.
Cho
tôi được yêu
Được giầu có tình người,
Thế thôi
Thế cũng toại rồi,
Tôi
xin…
01.2000
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét