NHỚ BẢN
Ngoằn
ngoèo chạy theo sườn núi
Vẽ rồng,
vẽ rắn, vẽ đường
Bản nghèo
vẽ thêm làn khói
Ấm no lấp
ủ trong sương…
Rừng cây nghe chừng e ngượng
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
NHỚ BẢN
Ngoằn
ngoèo chạy theo sườn núi
Vẽ rồng,
vẽ rắn, vẽ đường
Bản nghèo
vẽ thêm làn khói
Ấm no lấp
ủ trong sương…
Rừng cây nghe chừng e ngượng
SƯƠNG SỚM
Em tìm về
một sớm
Núi đồi vẫn
mờ sương
Cây cầu hờn
cong tớn
Nối tiếp
một con đường…
Em về lòng vui sướng
BÓNG QUÊ
(Song thất
bát ngôn)
Bóng ngả
chiều tà trên quê tôi
Đường
quen lối cũ núi thương đồi
Mỏng hơi
sương còn tìm nhiều bạn cũ
Tụ tập
nhau chiếm đoạt bản làng rồi…
THĂM BẢN
Ta đến
thăm bản mường
Khi núi đồi
thấm mệt
Mặt trời
đang tiễn biệt
Một nửa
đã lên giường…
Lệch sườn núi một bên
THÁNG TƯ
MONG MANH
(Thập
ngôn bát cú)
Em hãy cứ
là tháng tư trong mắt của anh
Một tháng
tư khoe có nhiều buổi sáng trong lành
Một tháng
tư hoa loa kèn xôn xao nở rộ
Cánh hoa mong manh khoe bên tà áo mỏng manh
HÃY CỨ
CHÂN THÀNH
Thông
minh và hiểu biết
Bất kể ra
làm sao
Đánh đồng
như nước ao
Trong đám
người không biết…
Nghe nhiều lời chế nhạo
TRĂNG
TRÒN SAU CỬA SỔ
Chuyện
sau khung cửa sổ
Của thiếu
nữ đang yêu
Bị gia
đình cấm nhiều
Nên rất
là đau khổ…
Bạn bè chúng nó nhé
SEN ĐẦU
MÙA
(Thất
ngôn bát cú)
Những giọt
nước trên cơ thể em
Xâm chiếm
lớp áo lộ da mềm
Thấy cuộc
sống bộn bề trên đó
Thấy thời gian ngưng lại dài thêm
MỘNG
(Tân hình
thức)
Mộng vẫn
cứ về không cần biết ai nhà quê
hay thành
phố đâu em ạ. Em hãy cứ khép
hàng mi lại
sẽ tự tìm thấy mộng thôi đâu
cần em phải là người sang trọng hay giàu có
TĨNH
(Tân hình
thức)
Cuộc sống
bây giờ như bông hoa nở gấp
vội vàng
khiến cho con người ta không còn
có thời
gian hoà mình vào với thiên nhiên
tươi đẹp và trong lành nữa; họ - rất nhiều
NÀNG YÊU HOA SÚNG
(Bát ngôn bát cú)
Nàng yêu hoa súng với vẻ đẹp
riêng
Như tia nắng xuống mặt hồ nằm
nghiêng
Lấp lánh khoe điều diệu kỳ hôm
nay có
Tà áo dài bên mầu hoa dịu hiền
NGƯỠNG CỬA
(Tứ Tuyệt – không
đối)
Cánh cửa buồng giam mở toang ra
Tù nhân lưỡng lự cái chi à
Nhiều lần vượt ngục tìm chân ái
Hạnh phúc gia đình luyến xót xa…
BÀ BẦU ƠI
(Thủ Nhất Thanh)
Chửa dùng thịt thỏ sứt môi con
Chửa uống riêu cua đẻ ngược hàng
Chửa nếm lươn trê sinh sẽ cực
Chửa ăn ếch nhái giọng đâu tròn
PHIÊN CHỢ TRỜI
(Lục bát biến thể)
Buổi sáng trời bỗng đổ mưa
Lối cũ đường xưa vai trĩu lưng gồng
Đòn gánh một chiếc oằn cong
Đôi chân bước vội những mong kịp giờ…
MƯA THÊM CƠN MƯA
Quá trưa trời bỗng ngớt mưa
Mây đen ghẹo ngọn gió lùa
Nhốt trong chiếc cũi đen nhẻm
Ùn ùn tứ phía sợ chưa…
Mưa còn đang thòm thèm
NỖI NHỚ NGƯỜI XƯA
Chắc chỉ còn là kỉ niệm
Của những ngày xa xưa
Anh ơi biết đã về chưa
Hình như dài rồi tháng ngày em ngồi
đếm…
Anh thân mến ơi