VẪN CÒN HỒN QUÊ
(Gieo vần ba tiếng)
Ôi quê tôi
Xanh trong vòm trời
Cánh đồng lúa chín
Bội thu mùa cười…
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
VẪN CÒN HỒN QUÊ
(Gieo vần ba tiếng)
Ôi quê tôi
Xanh trong vòm trời
Cánh đồng lúa chín
Bội thu mùa cười…
GÓC KHUẤT
(Gieo vần tiếp)
Chàng họa sĩ vẽ tranh
Kể tuổi thơ con phố của anh
Nhiều hàng quán
Đông thường là buổi sáng…
ĐI TÌM QUÁ KHỨ
Mùa hạ thầm thì
Thơm mùi sen khoe nở
Mắc cỡ và thẹn thùng
Một điểm chung nơi em và hoa
Khúc hoan ca làn gió
TÔI TÌM TÔI
Đừng nghĩ mọi thứ ở trên đời có được
Đều theo quy luật của đất trời vô tận
Trường tồn, bất biến làm sao mà có thể
Khi những mới mẻ tinh khôi vẫn sinh
sôi…
Nhiều lý luận đều gục dưới cái nhếch môi
TÌNH XUÂN
Đôi ta vui biết bao nhiêu
Ngất ngây cùng nhau trong
tiếng nhạc tràn đầy.
Đôi ta như bướm
như hoa
Như chim ríu rít trên cành
cây cao.
Cất lên tiếng hót xôn xao
ĐỪNG ĐỂ NHẠT XUÂN
(Gieo vần chéo)
Mùa Xuân đến rồi đó
Nụ đào mới bung xoè
Hương bay trong làn gió
Đôi môi hồng ai đó đang khoe…
KHÔNG
CHUNG HƯỚNG
(Gieo vần
ôm - tiếp)
Một lần nữa
Chúng
mình gặp lại nhau
Ly cà-phê
đen màu
Có gọi về một tia hy vọng…
NỖI NHỚ NGƯỜI XƯA
Chắc chỉ còn là kỉ niệm
Của những ngày xa xưa
Anh ơi biết đã về chưa
Hình như dài rồi tháng ngày em ngồi
đếm…
Anh thân mến ơi
VÔ THƯỜNG
Cuộc sống vô thường
Ngắn ngủi sẽ thật đáng thương
Khi ta chẳng biết
Hạnh phúc là thiên đường…
Cuộc sống vô thường mà đêm ngày đi làm đẹp
MỘNG LUÂN HỒI
Úi xời
Tươi như hoa
Thật đẹp.
Nét thanh xuân
Như phù phép
CÚ LỪA
Trước khi ngủ
Em đã vỡ oà hạnh phúc
Anh đã cho em hưởng cực lạc thiên
đường
Thật cuồng quay
Em đã ngủ một giấc say và rất sâu
TÍCH LŨY LUÂN HỒI
Không ai tự dưng giàu
Nào tự dưng người đau
Anh sướng, em hờn, chị khổ…
Vậy bắt nguồn từ đâu…
Phật học có câu:
SỐNG CHO HIỆN TẠI
Hãy sống cho hiện tại ngay
Tận hưởng lấy từng phút giây
Bằng niềm đam mê ta có
Không phải bằng kết quả này…
Tương lai còn rất là dài
TÌNH CẢM
Tình cảm đâu phải món hàng
Người mua, kẻ bán
Rộn ràng trần gian
Thay đổi tư duy nghĩ mà nản…
Tình cảm là nhận và trao
PHỤ NỮ NGOẠI TÌNH
Người ta cứ nói:
Không có lửa làm sao có khói
Cuộc sống gia đình
Vợ mắc lỗi...
Chồng sai...
SAU KHI XEM NHỮNG THI THỂ XẾP HÀNG
Ác mộng cứ tìm về
Mỗi khi ta nhắm mắt
Đau đớn đến dại tê
Trôi theo hàng đắng ngắt...
Mím thật chặt đôi môi
TÌNH MỘT ĐÊM
Tình yêu mà em
Đâu mãi cứ phẳng lặng êm đềm
Không có chỗ cho thương hại và
ngưỡng mộ
Khéo tình dừng lại một đêm...
Dài thêm sợi tình rồi
ĐÔI MẮT THỜI GIAN
Người mẹ già
Trông ngóng đứa con xa
Từ lâu lắm
Cái hồi tóc còn thơm mùi hoa bưởi
Đến bây giờ
HỒN QUÊ
Về quê
Ai đã ở quê
Nặng tình
Nuối tiếc hương quê
Ấm nồng…
GIỌT NƯỚC MẮT
MIỀN TRUNG
Nước về
Nước ngập mái
nhà
Trẻ kêu...
Già khóc...
Như là chiến
tranh!
Chiến tranh
Bom đạn đã đành
Thời bình mà khổ
Đau thành nhiều
cơn.
Nhìn trời- dập
đất van lơn
Bàn tay chìa hỏi
Mà...
Thương cảnh
nhìn.
Mưa rơi
Vùi lấp niềm
tin
Đất sạt
Đất lở
Vùi nguyên một
gia đình
Mười ba chiến
sĩ hy sinh
Hai mươi hai đồng
chí
Mất xuân xanh
thời bình.
Cõi phù sinh!
Sinh linh ai
oán
Bố mẹ mất con
Vợ chồng ly tán
Trẻ - già gọi
nhau
Đục ngầu dòng
nước
Chẳng cao sang
điều ước:
“Chỉ mong nhanh
rút đi
Trả bình yên
như trước”...
To – nhỏ nụ cười
Ông trời ạ!
Thế thôi…
19-10-2020
Nguyên Hữu