NỖI LÒNG CỦA NGƯỜI YÊU CHÂN GÀ
* Thơ Thất ngôn *
(Gieo vần cách)
Con gà luộc nằm kia bốc khói
Khiến nhiều người rệu nước miếng ra
Khôn ngoan lắm cũng không dám động
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
NỖI LÒNG CỦA NGƯỜI YÊU CHÂN GÀ
* Thơ Thất ngôn *
(Gieo vần cách)
Con gà luộc nằm kia bốc khói
Khiến nhiều người rệu nước miếng ra
Khôn ngoan lắm cũng không dám động
BÓNG
CHIỀU LỠ HẸN
*
Thơ Bát ngôn *
(Gieo
vần cách)
Bóng
chiều tà nhuộm đất thật nâu
Cơn
gió mát thăm vùng quê nghèo khó
Sâu thẳm tâm hồn muốn ở lại đây
HẠNH
PHÚC SAU LƯNG
*** Thơ Tam ngôn***
(Gieo vần cách)
Cõng
trên lưng
Đứa
em gái
Gọi với theo
HỤT HẪNG
*** Thơ Nhị ngôn***
(Gieo vần cách)
Mang thù
Cơn gió
Lãng du
(Gieo vần cách)
Đặc điểm của thơ tự do bao gồm:
* *Không bị ràng buộc bởi luật lệ nhịp, nhưng về
vần thì bắt buộc
* Đây là đặc điểm cơ bản nhất. Không có quy tắc về số lượng âm tiết trong mỗi dòng, hay cách sắp xếp các dòng thơ. Nhưng có quy tắc về vần điệu,
VỀ
MUỘN
Thơ tự do
(Gieo vần cách)
Về
Thăm
chốn cũ
Có
nơi cỏ tốt xanh um
Học đòi cao như cổ thụ
VẪN CÒN NHIỀU CẢNH KHỔ
(Gieo vần cách)
* Thơ Tứ ngôn *
Sống trên đời đó
Đừng có xin ai
Sẽ thành vai phụ
GIÔNG GIÓ LÀM LẬT TÀU
TRÊN VỊNH HẠ LONG
* Thơ tự do *
(Gieo vần cách)
Trời đang nắng gắt
Chuyển tối đen
Giông gió nổi
LY NƯỚC THANH XUÂN
(Gieo vần cách)
Tuổi trẻ nhạt tếch đi qua
Thực sự là hơi đáng tiếc
Như cơn gió được tẩm hương
Rời khu vườn lá xanh biêng biếc
BONG BÓNG HỜN GHEN
***Thơ Lục ngôn***
(Gieo vần cách)
Nào cứ phải xoăn là đẹp
Em không làm tóc thế đâu
Chẳng thấy trọng sang chi hết
ƠI CHỒNG
(Gieo vần cách)
Phố thị bon chen lắm
Anh ở mãi làm chi
Không người thân bên cạnh
Tranh tiền bạc làm gì
SAY TÌNH
(Gieo vần cách)
Trưa hè nóng nực
vui con nắng
Bực giọng ve khàn nhớ tiếng em
Đã lỡ duyên nhau còn kỉ niệm
Buồn hờn bức ảnh nóng ươm thêm…
BẮT THẾ GIAN
MƠ
Tĩnh lặng bên
đời nhìn ngắm mãi
Bình an một
cõi dõi trông hoài
Xuân xanh nức
nở da hờn đó
Ái... khổ thân
rồi những mắt ai...
*
Lóng lánh son môi hờ hững gọi