Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2002

CON VỀ BÊN MẸ

 

 


CON VỀ BÊN MẸ

 

Quê     ta đây rồi

Dòng sông       xanh lặng sóng.

Bát       ngát màu xanh

Cánh đồng       lúa rì rào.

Kìa mái ngói               trải qua            bao mưa nắng

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2002

NGÕ VẮNG CỦA TÔI

 

 


NGÕ VẮNG CỦA TÔI

 

Một ngõ vắng hao gầy.

Nắng rơi          vàng ngõ vắng.

Một nỗi buồn              trĩu nặng

Cứ da diết       mênh mang.

Một mùa thu   đang tới

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2002

ĐÊM BUỒN

 

 


ĐÊM BUỒN

 

Buồn   ngồi    đếm sao đêm.

Sao đêm buồn rơi        rụng đầy sân                lấp      lánh trong đêm.

         không             sương sa chứ nhỉ.

Tôi nhìn trông mà không sao             phân biệt

Ánh sao trời                hay ánh            giọt sương sa.

ANH VỀ



Anh về tìm lại những ngày xưa
Nắng nhạt nhòa phai mờ không rõ nữa
Ôi ngày xưa... ta cứ đi tìm mãi
Kí ức trào về vẫn thấy mông lung.

Anh về tìm lại tháng ngày xưa

TẠM BIỆT KỈ NIỆM



 

TẠM BIỆT KỈ NIỆM

 

Anh gửi lại bài thơ viết vội

Vẫn ấm nồng thổn thức trái tim anh

Anh phải đi - tạm biệt em yêu nhé

Lặng lẽ thôi như chiếc lá rơi...

 

Anh đi rồi bỏ em một thời

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2002

CẢM XÚC THU



 

CẢM XÚC THU

 

Sương dày giăng phủ khắp xóm quê

Gió thu hiu hắt gió thu vương

Giữa dòng sông thẳm trong vắt ấy

Hay giữa bầu trời những mênh mông

Đã thấy chưa những u ám thu không

TRĂNG KHUYA



Trăng soi dọi mảnh đất quê tôi
Ai không biết và ai đang được biết
Ai đang như tôi đ
ứng ngắm nhìn
Qua khung cửa sổ - trong phòng vắng
Đứng ngắm trăng khuya – đứng một mình
Để cho thương nhớ kìa chợt đến

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2002

ĐÊM TRĂNG NHỚ MẸ

 

 


ĐÊM TRĂNG NHỚ MẸ

 

 

Đêm    buồn mênh mông.

Trăng rơi         đầy mặt sông,

Nhẹ nhàng       dịu dàng          ẩn chứa            bóng    hình mẹ tôi.

Mẹ ơi…

Mẹ ơi               con      gọi tên mẹ.

CƠN GIÔNG



CƠN GIÔNG

Mất anh rồi mình em ngơ ngác
Trời nổi giông khắc nghiệt quá... anh...
Nhớ ngày trước biết bao tha thiết
Tuổi học trò đẹp những mộng mơ
Và em sợ những khi giông gió