MƯA PHÙ DU
Nhìn mưa ta thấy bóng ta
Trong hạt mưa nhỏ như là phù du
Mưa hờn trong khúc hát ru
Vang trong ngộ nhận làm hư nửa đời
Bỏ quê lên tỉnh hư rồi
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
MƯA PHÙ DU
Nhìn mưa ta thấy bóng ta
Trong hạt mưa nhỏ như là phù du
Mưa hờn trong khúc hát ru
Vang trong ngộ nhận làm hư nửa đời
Bỏ quê lên tỉnh hư rồi
SỐNG
(Song lục bát)
Hãy cứ hiên ngang mà bước
Dẫu cho phía trước chông gai
Buồn thương chẳng có ngày mai mỉm
cười...
Hãy cứ sống thật thương người
SỐNG
(Tứ Tuyệt - không đối)
Sống bất nhân thường khó thọ dai
Dòng xuôi cũng có cỗ quan tài
Hương thơm vẫn thoảng thua tai tiếng
Lẻ bóng trên đường nhục miếng nhai...
SỐNG
(Thất ngũ bát)
Nghĩa tình cao đẹp sáng muôn nơi
Có ích cho nhiều đời
Như tấm gương sáng người người muốn
soi
Lẽ sống có ở khắp mọi nơi
TRẦN THẾ THẬT NGẮN ĐỪNG QUÁ HAM CHƠI
(Dĩ đề vi thủ)
Trần gian họ sống phí hoài rồi
Thế vận may thì vãn lại thôi
Thật giả ghi danh phù phiếm: viết
Ngắn dài vẽ dấu viển vông: bôi
MUỘN ĐẠO
(Song tứ bát)
Cuộc sống biến hoá
Lòng người biến hoá
Tâm đời hoá đá nhìn ta lắc đầu
Sống là thương nhau
VÀNG LỖI
(Lưỡng đầu xà nghịch thiệt)
Vàng này bỏ lửa tội vày nàng
Mang tiếng xuân thì buộc miếng
tang
Gác ái do ngươi thành gái ác
Bàn tình bởi nó hóa bình tàn
MẤT DẤU TÌNH XƯA
(Lục ngũ cửu)
Chỉ còn lại mảnh tình xưa
Cất vừa khéo trong tim
Sao em đòi lại để đau thêm anh rồi...
Tình rơi như giọt lệ trời
VẬT
(Lưỡng đầu xà nghịch thiệt)
Quên lãng lâu rồi đúng quãng lên
Thềm mưa thấy cậu vội thưa mềm
Mắt thâm ngó loạn chờ mâm thắt
Mền rộng che quanh sợ mộng rền
ĐÔI BÀN TAY
(Song Bát tứ)
Đôi bàn tay giờ bậu vin để sống
Không còn là đôi bàn tay xây mộng
Của ngày hôm qua
Bình thường mà sự thích nghi khó nhọc
QUÊ TÔI
(Song điệp độc vận)
Lặng lẽ tôi hờn với bóng quê
Tôi chìa đợi mãi đón nào quê
Hay vừa gió nổi tôi gieo mộng
Đó kịp tôi vào cảnh tìm quê
CHỜ CHỒNG
(Lục bát biến thể)
Người vợ ngóng đợi chồng về
Trong những nhiêu khê miệng lưỡi
cuộc đời
Tủi phận giọt lệ lại rơi
Áo đan mấy chiếc xong rồi vẫn đan...
THÁN CẢNH
Lỡ tha hương đoạ cõi sầu ngậm tủi
Vặn đồng hồ ước vọng ngược thời
gian
Đôi mắt nhắm ngăn dòng lệ chứa
chan
Hồn buông xõa hóng tiếng chuông gọi
lại...
Đêm vẫn đen, đêm vẫn đen thế mãi
MỆT RỒI
Tớ mệt lắm rồi đời biết không
Cái giấc mơ đen lại bọc ngoài hồng
Để gieo trong tớ hi vọng mới
Sau nghẹn than trời thật bất
công...
Vỡ giấc mơ rồi mộng đi tong
CHỌI GÀ BIẾN TƯỚNG
Xuân vẫn còn vui với những trò đời
Gà say miếng đánh cho người mê chơi
Con này của ông chiến hay thật đấy
Kĩ thuật tuyệt vời cước tung hết sẩy...
Tôi chẳng tin “cụ” dám cá thắng không?
Cho vào sới làm thử vài trận
thông
TRĂN TRỞ CON ĐÒ
(Lục bát biến thể)
Ánh mắt anh lộ điều lo
Khi chở chuyến đò ngược sóng vì
em
Gượng gắng vẫn nụ cười hiền
Rồi vội quay liền dấu nỗi sầu bi
QUÁ KHỨ LÀ MÁI TÓC ĐEN
(Tân hình thức)
Em mang đến cuộc đời anh những
tháng ngày
vui cười thật hạnh phúc làm sao
anh có
thể quên khi nhìn lại quá khứ tẻ
nhạt
của mình mà cám ơn em nhiều lắm đã
GIA TÀI ĐÔI BÀN TAY
(Tân hình thức)
Họ đến với nhau bằng tình yêu tuổi
trẻ nồng nàn hai quả tim và đôi
bàn tay làm vốn để gieo trồng cho
tháng ngày sau này đâm hoa kết trái
Vô... đề
(Tân hình thức)
Nhiều khi chúng ta tự để thói
quen lấn át đi chúng ta nhiều
quá khiến mọi thứ dường như là
điều hiển nhiên quen thuộc và vô
Chị Lao Công
(Lục nhất tam)
Màu xanh nhỏ bé trên đường
Làm
Sạch phố phường...
Sáng sớm tinh sương có em