Thứ Hai, 15 tháng 11, 1999

NHỮNG CON NGƯỜI LANG THANG

 

 


NHỮNG CON NGƯỜI LANG THANG

 

Những con người   sống giữa đất trời.  

Sống lẻ loi  ngoài lề xã hội.    

Ôi  thiếu thốn ngừơi ơi   có biết hay chăng, 

Cơm không đủ ăn  

Quần áo chẳng còn   tả tơi đói rách, 

Chủ Nhật, 14 tháng 11, 1999

NHỮNG GIỌT LỆ BUỒN



Những khi buồn em ngồi lặng lẽ
Để mặc cho tâm hồn hóa đá
Để mặc nó thấm đẫm buồn này
Để nó hiểu buồn đau là thế…

Em vừa để mất anh trong vòng tay

Thứ Bảy, 13 tháng 11, 1999

VĨNH BIỆT CUỘC TÌNH



Em ném đi những lời không hối tiếc
Giữa không gian yên lặng của trời đêm
Gió bỗng đến cuốn lời em đi mất
Rồi tất cả ngập chìm trong bóng đêm…

Ta bàng hoàng miệng ngắc ngứ đắng cay

MỘT CUỘC TÌNH



Sao anh nói lời chia tay sớm thế
Khi tình ta vừa chớm nở mà anh
Trên đường phố hôm nay sao vắng quá
Hoa hồng tàn theo gió thoảng chút hương…

Lời chia tay vẫn còn day dứt lắm

Thứ Sáu, 12 tháng 11, 1999

BÀ TÔI



Mái tóc bạc
Bà tôi
Đôi m
ắt kém
Thời gian đếm
Làn da hờn
Nũng

SỰ MÃNH LIỆT CỦA TÌNH YÊU


Tôi đang sống trong yên bình, lạng lẽ
Rồi em đến xuất hiện trước tôi
Em đã làm tình yêu tôi bùng cháy
Dữ dội này, mãnh liệ
t quá em ơi…

Tôi đắm say trước tình em rạo rực

Thứ Năm, 11 tháng 11, 1999

ĐỪNG NHÉ ANH

 

 


ĐỪNG NHÉ ANH

 

Đừng nhìn em    như thế     

Em ngượng   lắm   anh ơi.    

Tuổi em    còn   nhỏ lắm  

Chưa một  lần nhớ thương. 

Đừng cười  duyên    như thế   

KIẾP NGHÈO



Kiếp nghèo
Khổ lắm
Ai ơi,
Cay đắng nhiều
Khổ đau nghẹn đắng
Mặt cúi gằm

Thứ Tư, 10 tháng 11, 1999

NHỮNG NGÔI SAO BÉ NHỎ

 


 

NHỮNG NGÔI SAO BÉ NHỎ

 

Là… lá…la…  La… là… là… là…  

Là… lá… la…  la… là… la… la…

Thường cháy lên   như ngọn lửa hồng   

Với đôi chân   cùng kỹ thuật đầy mình   

Các anh dắt    rồi anh sút bóng  

MÙA HÈ



Mùa hè
Trong tôi mùa hè
Lưu luy
ến nhớ
Nhớ
trường
Nhớ thầy cô
Nhớ bạn

VỊ ĐẮNG TÌNH YÊU



Mất nàng rồi lòng tôi sao trống vắng
Trước mắt tôi là màu trắng mênh mông
Còn bên dưới đất khô cằn nứt nẻ
Và trên trời chỉ xanh thẳm xa xăm…

Tôi không hiểu sao tình nàng lại thế

NỖI ĐAU KHÔNG LỜI

 

 


NỖI ĐAU KHÔNG LỜI

 

Vần thơ này   tôi viết để tặng ai   

Mà ngồi đây    giữa đêm đông lạnh lẽo.

Ôi cô đơn       ngoài trời gió thét gào. 

Ôi mênh mông   lòng tôi tê tái. 

Em xa rồi   bỏ lại tôi một mình