HƯƠNG BẦU TRỜI
(Gieo vần chéo)
Cao hơn cả cây, cả núi, tận áng mây
Nhìn xuống cuộc sống có muốn không mơ mộng
Hỡi những cánh chim đang tung đôi cánh bay
Cho ta hỏi thế giới này có đáng sống…
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
HƯƠNG BẦU TRỜI
(Gieo vần chéo)
Cao hơn cả cây, cả núi, tận áng mây
Nhìn xuống cuộc sống có muốn không mơ mộng
Hỡi những cánh chim đang tung đôi cánh bay
Cho ta hỏi thế giới này có đáng sống…
NGÀY XƯA ƠI...
(Gieo vần 3 tiếng)
Ngẫm, bây giờ con trẻ cũng giống
chúng ta
Cũng ham chơi như ngày ấy thế thôi mà
Chỉ khác là không chơi trò chơi thủa
trước
Say sưa trò chơi hiện đại khác chúng ta…
TÔI TÌM TÔI
Đừng nghĩ mọi thứ ở trên đời có được
Đều theo quy luật của đất trời vô tận
Trường tồn, bất biến làm sao mà có thể
Khi những mới mẻ tinh khôi vẫn sinh
sôi…
Nhiều lý luận đều gục dưới cái nhếch môi
NỤ CƯỜI SAU CHUM NƯỚC
(Gieo vần tiếp)
Cứ tắm đi chị sẽ trông cho em tắm
Nước quê mình cứ vào mùa này mát lắm
Liếp hơi thưa chắc chỉ có ngọn gió lùa
Tia sáng yếu soi dọi liệu đã đủ chưa?…
RƯỢU XUÂN
(Gieo vần chéo)
Mùa Xuân về lên vùng cao ghé thăm bản
Hoa mận, hoa đào bung nở chào đón xuân
Những dãy núi ngày xưa rất hay ca thán
Nay im lìm ngoan như thể chờ nhận phần…
NIỀM TIN
TÌNH YÊU
(Gieo vần
ôm)
Em đừng
là nắng chỉ ban ngày chiếu sáng
Để đêm về
cô độc có anh với anh
Nhìn cuộc
sống bon chen đầy những tranh dành
Anh muốn có em nhiều hơn mỗi buổi sáng…
NGƯỜI DUY
TRÌ QUY ĐỊNH
(Gieo vần
ôm)
“Đừng có
thay đổi với bất kỳ lý do
Phải tuân
thủ nghiêm ngặt theo những chỉ dẫn”
Người tổ
trưởng già chưa một lần nhầm lẫn
Như một bài ca ngày nào cũng xướng to…
MONG MANH
Ánh nắng nào gặp nhau trong đôi mắt
em
Lấp lánh long lanh ghẹo xuống cả
môi mềm
Đan trong cảnh mà sao dịu dàng đến
thế
Đúng thật mà, cơn gió vừa say lời
kể…
Bay cả tà áo em dài trắng mong manh
TRONG LÀNH
Thật trong lành, sảng khoái và rất
nhẹ nhàng
Thật mỏng manh, cũng chẳng vội
vàng trong gió
Tà áo dài trắng muốt vẫn còn ở đó
Gìn giữ thanh xuân chín đỏ bờ môi
người…
Lặng lẽ thôi cùng chờ đợi một nụ cười
CON PHỐ HỒI XUÂN
Con phố cổ nằm im lìm trong nỗi
khổ
Chiếc áo ngày xưa giờ loang lổ
tróc, bong
Lớp rêu xanh, xanh mấy cũng chẳng
yên lòng
Xuân vẫn ngóng đợi điều gì thật mới
lạ…
Cơn gió đi qua làm xôn xao đám lá
GIÁ NHƯ
Nguyên nhân nào bới đào sâu trong
quá khứ
So sánh đêm ngày với vô vàn vạn
thứ
Cứ mãi thế này sao có thể nhìn
lên
Tụt lại rồi ta hờn giận tự bắt đền…
Trốn chạy tâm hồn nơi đâu là điểm đến
TÌNH YÊU TRONG ANH
Thủy chiều dâng lên, dâng lên một
chút thôi
Khi rút, rút một chút, một vòng luân
hồi
Chẳng giống như tình yêu trong
anh gấp vội
Không theo lộ trình mà mãnh liệt
em ơi…
Nếu so sánh anh muốn như chiếc cây thôi
TỰ TÌNH CÔ GÁI NHÀ NÔNG
Anh có thấy em không? - cô gái
nhà nông
Vai gánh, lưng gồng vì mưu sinh
khó nhọc
Mái tóc dài nức hương hoa bưởi,
hoa bồng
Ngả mầu nắng cho phải lòng mưa
cùng gió…
Anh có thích em không? - gò má ửng hồng
SỨC KHỎE TINH THẦN
Sức khỏe tinh thần quan trọng lắm
bạn ơi
Trong dịch bệnh mà giữ vững thì tuyệt vời
Nhiều người đã rơi vào trạng thái
trầm cảm
Làm khổ mình gieo mầm suy sụp nhiều
nơi...
Hãy nuôi dưỡng tâm trí khỏe mạnh, yêu đời
VÌ TP HCM RUỘT THỊT
Khi hoạn nạn mới thấy được chân tình
nhau
Bắc - Trung – Nam cùng hàn gắn một
nỗi đau
Do Cô-vít đang gây ra và để lại
Hoang mang toàn dân, nhiều gia đình sợ hãi...
Thành phố Hồ Chí Minh đại dịch
đang bùng
Người Việt Nam chung tay diệt mối
họa chung
Bằng ý thức, hào phóng, tương
thân tương ái
Đẩy lùi dịch bệnh, mang nụ cười
quay lại...
Nhiều tỉnh thành tạm quên hiện tại
khó khăn
Hướng tấm lòng đến vùng tâm dịch
đang cần
Nhân lực, thực phẩm vẫn đêm ngày tìm
tới
Không chắc ngon, không để người
dân chịu đói...
Có người nói: Nếu Sài Gòn khỏe ấy
thì
Cả nước vui... – Vui thật ấy chứ.
Sai chi?
Cố gắng nhé. Đỏ hoe nhiều đôi mắt
khóc
Cứ yên tâm sẽ không bao giờ đơn độc...
27-07-2021
Nguyên Hữu
VÌ VẪN CÒN NỢ NHAU
Vẫn có tình yêu còn lại nơi nhau
nhỉ
Tưởng hết rồi vì trong anh đầy ích kỉ
Anh chỉ biết anh và sự nghiệp
riêng anh
Lúc chia tay em không chút của để
dành...
Ngày chia tay anh cũng không một câu nói