ĐÔNG VỀ KIỆN TRỜI
(Gieo vần cách)
*
Thơ Ngũ ngôn *
Đông về rét căm căm
Máy lạnh quên tắt điện
Trời hư quá à nha
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
ĐÔNG VỀ KIỆN TRỜI
(Gieo vần cách)
*
Thơ Ngũ ngôn *
Đông về rét căm căm
Máy lạnh quên tắt điện
Trời hư quá à nha
Chìa
Khóa Tình Yêu
Thơ Cửu ngôn
(Gieo vần liền)
Chồng em đây cũng chẳng ngọt ngào cho lắm
Chẳng như người ta nịnh nọt cùng tay nắm
Chẳng hoa mỹ câu – từ mà chỉ cười thôi
TỰ TÌNH HOA CÚC
Thơ tự do
(Gieo vần ôm)
Ta yêu sắc vàng hoa
cúc
Vẻ đẹp được nhắc từ
ngàn xưa
Đến ngày nay vẫn được nhiều người ưa
LŨ RÚT, LÒNG CHƯA YÊN
Lũ rút rồi đấy ạ
Những căn nhà tan hoang
Tứ phía thật ngổn ngang
Buồn! Tận sâu trong dạ
Xót xa không gì bằng
ANH VỀ VỚI EM ĐI
* Thơ Bát ngôn *
(Gieo vần ôm)
Cứ mải lo tìm nơi kia phú
quý
Mà sao chẳng nhìn lo ở
ngay bên
Hình như là anh đã bắt đầu quên
VÒNG ÔM CỦA KÝ ỨC
(Tam bát cửu)
Lâu lắm rồi
Mới về thăm quê khi trời rộng nắng
Nhìn cánh đồng lúa sắp chín nặng trĩu bông
Thấy trong lòng
SINH RA AI MUỐN KHỔ
Thơ Bát ngôn
(Gieo vần liền)
Tóc điểm bạc già dần
cùng năm tháng
Ngồi ngẫm lại chặng đời
dài một sáng
Thấy tình duyên lỡ dở cuối con đường
DƯ ÂM
(Dĩ đề vi vận)
xem-rèm-Tem-thèm-em
Hoa tàn cánh rụng mấy ai
xem
Sắc vẫn tươi nguyên đậu mé
rèm
Cửa sổ kề bên như ấn dấu
BUÔNG
* Thơ Thất ngôn *
(Gieo vần liền)
Thực sự thì chẳng muốn tiếp
lời
Nhưng sân giận cứ dậy
không thôi
Thế mới nói nghiệp còn nặng lắm
HẠNH PHÚC SAU LƯNG EM
* Thơ Thất ngôn *
(Gieo vần chéo)
Anh lại lỡ hẹn em lần nữa
Anh thật là lời nói gió bay
Thôi không phải tới bên bào chữa
VŨ ĐIỆU CỒNG CHIÊNG
* Thơ Bát ngôn *
(Gieo vần liền)
Múa nhịp múa những bước
chân rộn ràng
Tiếng cồng chiêng lanh
canh đón mùa sang
Gọi cơn gió lan man câu chuyện kể
THƯƠNG
“Mẹ sống chung xóm với
con”
Mẹ thành xóm láng với con
còn gì
Thành từ lúc chửa biết đi
Sau khi bố mất con thì mồ
côi
Mẹ ơi! Bà cũng già rồi
HỐI TIẾC
Thơ Thất ngôn
(Gieo vần liền)
Em từng có rất nhiều mong muốn
Nhưng có thể dường như đã muộn
Mọi thứ xa dần giấc mộng suông
LO
NƯỚC
Thơ Lục ngôn
(Gieo vần liền)
Mưa gió dầm dề nửa tháng
Tứ phía nước mưa lênh láng
Nhất là trên cánh đồng xa
TRĂNG VẪN TRÒN
* Thơ Cửu ngôn *
(Gieo vần ba tiếng)
Phố thị sắc mầu vui đón Tết trung thu
Khắp chốn loa đài phá cỗ rộn lu bù
Cái lẽ thường bao đời vẫn duy trì thế
HOA VÀNG TRONG NẮNG
* Thơ Tứ ngôn *
(Gieo vần ôm)
Trời xanh lá xanh
Hoa vàng trong nắng
Một đàn bướm trắng
GÓI THUỐC CỦA CON
* Thơ Cửu ngôn *
(Gieo vần chéo)
Bà cầm gói thuốc rồi bật
khóc hu hu
Gói thuốc bọc trong một tờ
báo đã cũ
Nó vẫn nhớ bà sau bao ngày hận thù
XIN LỖI CỤ TRỜI
Thơ Ngũ ngôn
(Gieo vần liền)
Gió quật tưng bừng
gió
Sát khí không hề nhỏ
Che kín cả trời xanh
THƯƠNG
“Vợ em bị trôi mất rồi”
Nghe mà lặng cả khoảng trời
quanh tôi
Thương thay. Thương quá.
Người ơi
Bàn tay tuột mất tay người
ta thương
Đâu còn đau đớn nào hơn
HOA NỞ TRONG MƯA
(Gieo vần liền)
Sẽ có một ngày tôi là một
đoá hoa
Hướng về ánh dương tắm tia
nắng chan hoà
Thật rực rỡ
Không điều gì làm tôi hoảng sợ…