Thứ Ba, 31 tháng 10, 2000

QUÊ TÔI 1



Bao năm nhớ quá nỗi quê nhà
Nay về thăm lại chiều nghiêng bóng
Dài quãng đường xa
Cơn gió chạy vòng
Khoe với lúa non
Người xưa đó

NỖI BUỒN MÙA HẠ



Buồn…
Nỗi buồn cứ đến từ đâu
Bất chợt đến
Làm ta bối rối
Nghĩ…
Thật tội…

Thứ Hai, 30 tháng 10, 2000

CHIỀU QUÊ HƯƠNG


Tôi không biết trái tim tôi sao lại thế
Dăm năm xa quê nay trở lại
Trái tim tôi đập mạnh rộn ràng
Lồng ngực như có gì chèn ép
Cứ tắc ứ - làm tôi đau đau
Đôi mắt tôi nhòa mờ đẫm ướt

Thứ Tư, 25 tháng 10, 2000

KHOẢNH KHẮC DƯỚI TRĂNG


Trăng ơi…
Trăng sáng đêm khuya
Để ta phải đợi
Trăng về quá lâu…
Vi vu
Đâu đó lá cành

Thứ Hai, 23 tháng 10, 2000

VÀO ĐỜI


Mặc cho người nói
Người gàn
Nhưng tôi đã quết một phen đi rồi
Tự tôi
Tôi quyết lấy thôi
Nhờ chi ai nói để rồi phân vân

Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2000

CHIỀU THU



Thoang thoảng đâu đây những tiếng đàn
Dưới trời xanh thắm như rừng lá
Vẽ cánh chim vờn giỡn trời xanh
Cho trời thu rộng mênh mông quá
Cho gió liêu xiêu những ngả đường
Cho nắng chiều tàn vương vấn mãi

NỖI NHỚ QUÊ HƯƠNG



Có ai về qua sông Đào - cầu Trụ
Chạy thẳng đường Hai Mốt đến quê tôi
Cho tôi gửi nỗi nhớ này theo với
Kỉ niệm một thời thấp thoáng mộng mơ
Trong đó có nh
ững hội hè đình đám...
Có ngôi chùa văng v
ẳng tiếng chuông đưa

Thứ Tư, 18 tháng 10, 2000

NÚI SÔNG MỘT THỦA OAI HÙNG



Sông núi ta thật là hùng vỹ
Nhớ thủa nào ông cha đánh giặc
Đổi máu xương dành lấy quê hương
Trong đêm tối hành quân không nghỉ
Đường ghập ghềnh, thăm thẳm, mênh mông…
Súng trên vai vũng bước oai hùng

Thứ Ba, 17 tháng 10, 2000

TỰ HÀO ĐẤT VIỆT


Tôi đứng giữa đất trời rộng lớn
Hồn mênh mang ý thức tự hào
Nơi này trước là bom là đạn
Là máu xương của bao chiến sỹ
Đã quên mình đỏi lấy hôm nay
Để bây giờ tôi được đứng đây

Thứ Hai, 16 tháng 10, 2000

CUỐI THU



Sóng cứ nối theo sông dài ra biển
Đưa con thuyền trôi xuôi dòng bến đợi
Thuyền cập bến rồi sóng nước lại chơi vơi
Trên sông rộng dăm cánh bèo trôi dạt
Vẩn rác lênh đênh thấp thoáng đoạn củi vời
Buồn nổi trôi lũ đò con neo đậu

Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2000

TUỔI TRẺ VÀ MÙA XUÂN


Có tiếc không em xuân sắp qua
Ong bướm từng đôi – hoa vờn, vãn
Trong vườn xanh lá – gió đu đưa
Trong khúc tình muôn chim ca hót
Đánh thức mặt trời chót ngủ quên
Bừng tỉnh vui vầy tươi nắng sớm

Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2000

NHỮNG CON NGƯỜI KHỐN KHỔ


Này,
Sự nghiệp ngươi có rồi đấy chứ
Một nghề văn,
Một vợ,
Một con…
Cuộc sống nhà cửa ngươi khá giả

Thứ Tư, 11 tháng 10, 2000

QUÊ TÔI 2



QUÊ TÔI 2

Sáng sớm
Sương xuống
Buông giăng khắp
Ngấm cả chân tôi
Cũng buốt rồi…

Thứ Hai, 9 tháng 10, 2000

NỐT NHẠC BUỒN MÙA XUÂN

 

 


NỐT NHẠC BUỒN MÙA XUÂN

 

Mùa xuân đến

Én tung bay         trong nắng.

Cỏ non xanh bừng tỉnh

Sau mỗi ngọn gió

Của mùa xuân đầy sức sống.

Chủ Nhật, 8 tháng 10, 2000

NỖI ĐAU LANG THANG

 

 

NỖI ĐAU LANG THANG

 

Một mình

Một     mình lang thang

Bâng khuâng   nỗi       nhớ dâng đầy.

Lòng sầu

Giăng     mắc từ lâu

BÊN DÒNG SÔNG MƠ

 

 


BÊN DÒNG SÔNG MƠ

 

Em bỗng đến

Để       anh bỗng say.

Nhưng

Sao em luôn buồn

Để anh chưa dám                    ngỏ lời yêu em,

MỘT THOÁNG BUỒN VUI


Đêm buồn cứ thức với thao
Trăng sao không có
Càng bao la buồn
Rượu kia ta xách uống suông
Ấm lòng rạo rực đành buông một bài
Bao nhiêu buồn bực

Thứ Bảy, 7 tháng 10, 2000

MẸ - TÌNH YÊU CỦA TÔI

 

 


MẸ - TÌNH YÊU CỦA TÔI

 

Vẫn nhớ          vẫn      nhớ nhiều lắm

Mẹ tôi             dáng     mẹ tôi năm xưa.

Thủa tôi mới               độ chín mười

Đòi mẹ cho theo ra đồng

Dưới trời         nắng       rát bỏng lưng.

CÔ GÁI MỞ ĐƯỜNG

 

 


CÔ GÁI MỞ ĐƯỜNG

 

Em

Cô gái kiên cường

Xông pha đi trước

Mở đường           cho      xe anh qua

Mặc cho                      bom nổ     bom rơi

TUỔI HỌC TRÒ KHÁT KHAO

 

 


TUỔI HỌC TRÒ KHÁT KHAO

 

Em có nghe

Ngoài kia chan chứa

Những tiếng ve

Quen quá         những trưa hè.

Em có thấy

Thứ Sáu, 6 tháng 10, 2000

KIẾP LÁ VÀNG 3

 

 

 


KIẾP LÁ VÀNG 3

 

                   vàng chết rồi

Trời đất           vẫn      còn giận lắm

Vẫn sai mưa        rơi rơi

Đánh tơi bời                thân xác           lá vàng.

Đất hậm hực               vặn mình

Thứ Tư, 4 tháng 10, 2000

MỘT THOÁNG CHỢ TAN


Chợ đã tan, tiếng ồn ào đã hết
Ngư
ời chẳng còn chỉ rác rởi đầy thôi
Nó bốc lên cái mùi ôi khủng khiếp
Mà nhìn kìa mấy đứa trẻ kia
Cứ lom khom tìm tìm bới bới
Nhặt nhạnh gì thế vậy các em

ĐÔI MẮT ĐẠI DƯƠNG



 

ĐÔI MẮT ĐẠI DƯƠNG

 

Đã bao người đã vĩnh viễn ra đi
Nơi bi
ển sâu mịt mù sóng lớn
Họ đã đi, đi mãi chẳng về
Nhữ
ng cơn bão đã khép trang đời họ
Thân xác họ
lênh đênh chìm nổi

VƠI ĐẦY TRƯỚC ÁNH BÌNH MINH



Dòng sông
Sông cứ trôi đi
Lăn tăn
Thấp thoáng
Theo dòng cùng trôi.
Nghiêng nghiêng

Thứ Hai, 2 tháng 10, 2000

MỘT THOÁNG TRƯỚC BÌNH MINH



Con đê làng xuất hiện trong sương sớm
Gió hiu hiu giỡn đùa trên lá cỏ
Dáng ai gầy còm nặng gánh lom khom
Bước những bước thấp – cao, dài và ngắn
Thấp thoáng xa dần sau những lũy tre…

GIỌT MỒ HÔI ĐÊM


Kìa đàn chim cuối cùng
Về tổ
Bóng tối trùm
Tất cả màu đen
Nhom nhem cháy
Mấy vì sao mới thắp

Chủ Nhật, 1 tháng 10, 2000

CÁI RÉT ĐÊM TÌNH



Trong đêm tối một phòng đơn gối chiếc
Ngoài trời mưa gió lạnh rét căm căm
Ta nằm đó cố quên đi cơn giá
Mắt nhắm nghiền ta cố ngủ cho mau
Nhưng khí lạnh cứ luồn luồn lách lách
Tới bên ta xâm chiếm chút yên lành