THƠ ĐÊM
Đêm thấm hồn ta quệt vào thơ
Mưa quen mui đến từ nãy giờ
Ngoài hiên tí tách chờ câu chốt
Đậm nét riêng tìm mới thích cơ…
Đêm vất hồn ta vào cõi mơ
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
THƠ ĐÊM
Đêm thấm hồn ta quệt vào thơ
Mưa quen mui đến từ nãy giờ
Ngoài hiên tí tách chờ câu chốt
Đậm nét riêng tìm mới thích cơ…
Đêm vất hồn ta vào cõi mơ
PHỤ NỮ NGOẠI TÌNH
Người ta cứ nói:
Không có lửa làm sao có khói
Cuộc sống gia đình
Vợ mắc lỗi...
Chồng sai...
VÔ HỒN
Tháng bẩy về rồi này
Nỗi buồn phảng phất bay
Ướt vai gầy cơ đấy
Mà người đâu có hay…
Giấu nỗi nhớ trong tay
BUỒN ĐAU
Hồn đau từng khúc thế thời
Trông theo đại dịch thương người
lạc hơi
Kiếp người như lá vàng rơi
Chao nghiêng nhạt điệu buồn phơi
nỗi buồn
Chiều buông phá vỡ hồi chuông
GIA TÀI THƠ
Tớ chỉ là kẻ dại lấy đâu khôn
Giữa cuộc sống mà để hồn thơ thẩn
Đêm lẫn ngày nên thành ra bất cẩn
Lỡ bọc kim tiền nghèo vẫn nghèo
thôi…
Cay đắng cuộc đời vị vẫn dính môi
ĐÊM ĐỜI
Đêm tàn nhạt mảng màu đen
Hồn còn hoảng giấc sang - hèn vỡ
đôi
Thu ngồi ngơ ngác lạc hơi
Thương cho cơn mộng vừa rơi nơi
nào
Lạc bầy, cơn gió đương gào
CON ĐƯỜNG THỜI CÔ-VÍT
Những con đường chỉ còn gió hiên
ngang
Đi trên đó bên xanh rì cây cỏ
Một mầu xanh chưa có lần nức nở
Mà gió nghe từ phía họ: loài người…
Dịch bệnh bùng chẳng thấy có tiếng cười
SỨC KHỎE TINH THẦN
Sức khỏe tinh thần quan trọng lắm
bạn ơi
Trong dịch bệnh mà giữ vững thì tuyệt vời
Nhiều người đã rơi vào trạng thái
trầm cảm
Làm khổ mình gieo mầm suy sụp nhiều
nơi...
Hãy nuôi dưỡng tâm trí khỏe mạnh, yêu đời
KHẨU TRANG TINH THẦN
Nghĩ ngợi làm ta luôn khổ sở
Suy tư thấy kẻ mãi đau buồn
Ưu phiền sẽ khiến tâm không ổn
Sợ hãi hay rằng tuệ chẳng suôn
Mấy ả xin đừng lan tỏa mạnh
SAU KHI XEM NHỮNG THI THỂ XẾP HÀNG
Ác mộng cứ tìm về
Mỗi khi ta nhắm mắt
Đau đớn đến dại tê
Trôi theo hàng đắng ngắt...
Mím thật chặt đôi môi
LO
(Tứ tuyệt)
Cuộc sống buông xuôi uổng phí này
Đau tìm mộng mị khổ cơn say
Qua đêm thác loạn vui thềm đất
Hửng sáng bình yên thộn mặt mày…
THIÊN DI
(Vỹ tam thanh)
Phúc - Hoạ bao lần quá quả qua
Nào ai biết trước mả ma mà
Điều may bởi số mênh mềnh mệnh
Cái rủi do tâm tạ tá tà
THỢ SĂN CÔ-VÍT
Nhiều đêm thiếu ngủ khiến những cặp
mắt quầng thâm
Mỏi mệt lắm nhưng tuyệt đối không
được nhìn lầm
Cô-vít thoát thì đuổi bắt với nó khổ lắm
Cố gắng tập trung, cố gắng, cố gắng
đừng nhầm...
Có tiếng ngáp ngủ khẽ, thầm sau chiếc khẩu trang
TÌNH MỘT ĐÊM
Tình yêu mà em
Đâu mãi cứ phẳng lặng êm đềm
Không có chỗ cho thương hại và
ngưỡng mộ
Khéo tình dừng lại một đêm...
Dài thêm sợi tình rồi
NHẮC MÃI
(Tứ tuyệt)
Nhắc nhở nhiều lần không chạy nhẩy
Khuyên răn lắm thế vẫn đi chơi
Ngồi yên một chỗ cho tôi nhé
Dịch bệnh gia tăng khổ lắm rồi...
CỐ GẮNG VÌ NHỮNG THỨ ĐÓ LÀ CỦA
MÌNH
Bước vào cuộc sống
Khi đã có chồng
Hy sinh, chấp nhận
Em đã biết chăng?...
Vui trong gánh nặng
HẾT DUYÊN... THÔI
(Ngũ ngôn bát cú)
Tính toán thật là nhiều
Cân đong đã được nhiêu
Mà chia tay chẳng cưới
Phải đếm lệ nao chiều
NÓI XẤU VỢ
Ghét rồi đó vợ yêu ơi
Bên nhau cũng đã tóc thời bạch
kim
Mấy mươi năm sống lặng im
Thế nhưng tai có được yên lúc nào
Có may ắng lúc chung hào
TƯỚI TƯỜI TƯƠI
(Vĩ tam thanh)
Khi vui hãy cứ cưới cươi cười
Thế giới quanh mình tưới tưởi
tươi
Hãy để ta nghèo chun chụt chút
Đừng làm tâm khổ mưới mươi mười
HÃY ĐOÀN KẾT CHUNG TAY
Đi đi mày con Cô-vít kia ơi
Khổ lắm rồi bao nơi người nức nở
Nhiều linh hồn vẫn đợi chờ máy thở
Muốn một lần để siêu thoát ra
đi...
Thứ thường ngày miễn phí là ô-xy
KIẾP NGHÈO
Rượu nhạt uống lắm cũng say
Người ngay nói thẳng thì hay mất
lòng
Kẻ giàu nắn thẳng bẻ cong
Chửi cho vẫn bám neo dòng: ký
sinh
Tớ nghèo ngồi mỗi một mình
ĐÔI MẮT THỜI GIAN
Người mẹ già
Trông ngóng đứa con xa
Từ lâu lắm
Cái hồi tóc còn thơm mùi hoa bưởi
Đến bây giờ