BẤT ỔN TRONG MẮT TÔI
(Lục ngôn thể)
Căn nhà hạnh phúc không còn
Thay vào đó là phòng giam
Tiếng ồn ào người muốn nói
Lời thì thầm kẻ chẳng ham
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
BẤT ỔN TRONG MẮT TÔI
(Lục ngôn thể)
Căn nhà hạnh phúc không còn
Thay vào đó là phòng giam
Tiếng ồn ào người muốn nói
Lời thì thầm kẻ chẳng ham
VÌ SAO EM RỜI BỎ
(Lục ngôn thể)
Quyết định cuối cùng cũng đưa ra
Lựa chọn của em chả nhẽ là
Khiếp nhược rồi sao hả cô bé
Đầu hàng như thế phải không ta
CHỢT XUÂN TÀN
(Lục ngôn thể)
Tửu đây này, buồn tình thay
Nỗi hận trong người ta uống say
Gục cành dương liễu đau khổ
Gẫy nhánh tầm xuân sầu vầy
HỜN ĐÒ
(Lục ngôn thể)
Tôi gọi này: hỡi… đò ơi…
Không thấy cô lái đáp lời
Chỉ có tiếng sóng xa dội lại
Hay là âm gió vọng đáp thôi
GIÁC NGỘ
(Lục ngôn thể)
Một mai thoát tục chốn trần gian
Liệu có về cõi Niết Bàn
Neo mây dõi thế tâm bốn bể
Cỡi gió xem nhân tuệ đại ngàn
HOÀI MONG
(Lục ngôn thể)
Biết có còn nhớ em không
Cái thủa xa xưa má vẫn hồng
Áo trắng hồn nhiên đùa bóng nắng
Môi trầm nhí nhảnh ghẹo gió đông
BÓNG XƯA
(Lục ngôn thể)
Buổi sáng mặc áo
tinh khôi
Làn sương đỏng đảnh
với núi đồi
Em tìm tia nắng
chào ngày mới
Gió gọi mặt trời dậy sớm thôi
SAU NIỀM TIN LÀ
HY VỌNG
(Lục ngôn thể)
Cố gắng xứng đáng
được đáp đền
Bảng vàng rồi sẽ
có tên
Hy vọng vào mục
tiêu trước
Niềm tin là đích đến bên
SOI MÌNH
(Lục ngôn thể)
“Sao người ta giỏi
thế kia”
Tự tôn bản thân bị
ra rìa
Nhìn họ suy xét
đong đếm
Ngó mình nghĩ ngợi cân chia
MỘT THOÁNG
(Lục ngôn thể)
Sợi nắng len qua tóc mềm
Bờ môi hờn nũng ngọt thêm
Gọi mời mắt đời phút chốc
Kéo lôi hồn người ngày đêm
TRẤN AN
(Lục ngôn thể)
Can đảm lên hỡi những bệnh nhân
Đừng sợ hãi nhìn thất thần
Sinh lão bệnh tử theo xác
Hỉ nộ ái ố đeo thân
HẬU TẤM CÁM
(Lục ngôn thể)
Cám bảo Tấm này nhặt cho mau
Câu chuyện cổ tích thuộc làu làu
Như dăn cuộc sống đâu phải trái
Giống dậy cuộc đời biết trước sau
THIẾU NỮ
NHÀ NÔNG
(Lục ngôn
thể)
Hôm nay
này em ra thăm đồng
Liu riu
lúa gối lên bông
Vụ trước
được mùa vui không chị
Năm ngoái bội thu sướng nhất ông
AI CHUỐI
ĐÊ
(Lục ngôn
thể)
Chuối này
cụ bán ra sao
Còn xanh,
chắc rẻ: mấy hào?
Khiếp. Bà
để vài hôm là chín
Eo. Tôi trồng mấy tháng vẫn cao
GIẬN HỜN
(Lục ngôn
thể)
Em giận
anh lắm có biết không
Hẹn hò trễ
nải cả chiều đông
Nhìn người
ta vui từng cặp
Ngó thân mình tủi lẻ dòng
MÙA SEN
(Lục ngôn
thể)
Mùa sen nở
rộ dọc triền đê
Hương
thơm tìm gọi ngọn gió về
Chờ chàng
phó nháy săn ảnh
Đón nàng thiếu nữ thăm quê
BAN MAI
(Lục ngôn thể)
Mong manh trong gió hơi sương
Chồi non ngái ngủ lặng ven đường
Cô gái nhà ai chào buổi sáng
Ngọn gió nơi này vẽ quê hương
ĐÔI MẮT
(Lục ngôn thể)
Ánh mắt anh đi trước để dò đường
Gặp một gác cổng dễ thương
Không cho vào trong đâu, nguýt
Hãy dừng lại đây thôi, lườm
PHẨM HẠNH
(Lục ngôn thể)
Hạt bụi cũng chính là ta
Mong manh kiếp sống ở ta bà
Ngân hà rộng lớn người thì nhỏ
Bờ biển mênh mông cát lại già
CỨ TƯỞNG
(Lục ngôn thể)
Có một lần thuyền qua sông
Anh nhìn với những đau lòng
Nghĩ cô lái đò rời bỏ bến
Tưởng em gái ấy đi lấy chồng