TẠI SAO TÔI IM LẶNG
(Lục ngôn thể)
Nhiều người khuyên tôi hãy
thử xem
Thâu băng, quay lén về em
Sẽ biết được ai người châm
lửa
Là hiểu sao cô ta đi đêm
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
TẠI SAO TÔI IM LẶNG
(Lục ngôn thể)
Nhiều người khuyên tôi hãy
thử xem
Thâu băng, quay lén về em
Sẽ biết được ai người châm
lửa
Là hiểu sao cô ta đi đêm
TỰ TÂM
(Lục ngôn thể)
Ta tự làm bản thân mình
đau
Rồi ngày đêm sống trong khổ
rầu
Chính bởi thường xuyên so
ví
Hay do liên tục đối đầu
EM KHÔNG MUỐN LÀM NGƯỜI THỨ
BA
(Lục ngôn thể)
Trên đường đi đến chỗ hẹn
anh
Em vô tình hiểu rõ ngọn
ngành
Định về chạy trốn không gặp
Lại sợ bỏ dở chẳng đành
TÌNH BẠN XƯA
(Lục ngôn thể)
Bạn cũ về thăm một ngày
Ôn tình cái thủa gì cũng hay
Khổ những tiếng chim trên vòm lá
Nhạt nhiều sắc hoa nơi rặng cây
TỈNH MÊ MỘNG CŨ
(Lục ngôn thể)
Tới bến gọi đò nhớ dáng tiên
Như trước là thấy bóng liền
Mỗi lần về thấy tâm hụt hẫng
Vài bữa ngó qua dạ muộn phiền
XẢ TRÉT
(Lục ngôn thể)
Trong phòng tắm đầy tiếng la
Của vòi nước xả vào da
Chỉ lặng im bầy ghét bám chặt
Hay âm thầm đám bọt vỡ ra
BẮN CHIM
(Lục ngôn thể)
Mua được khẩu súng bắn chim
Hắn nghếch mắt lên cây tìm
Phát hiện thấy con cu đang đậu
Soi rõ trong vòm lá nằm im
TỚ KÉN VỢ
(Lục ngôn thể)
Tớ kén vợ này bớ người ta
Vừa kêu cái có ngay, chà
Đây cô giáo trẻ đăng ký
Đó bé nhà nông tìm qua
QUÁ KHỨ VỘI VÀNG
(Lục ngôn thể)
Những bông gạo rụng đỏ đường rồi
Người đi mau quay lại nơi
Biền biệt bao năm nhung nhớ
Chia ly nhiều tháng phai phôi
ĐÔI KHI CÓ CŨNG NHƯ KHÔNG
(Lục ngôn thể)
Cuộc sống là sự bất công
Vốn dĩ là thế người biết không
Gặp gỡ nhau nhiều đâu thành vợ
Cạnh kề thật lắm chắc nên chồng
BẤT ỔN TRONG MẮT TÔI
(Lục ngôn thể)
Căn nhà hạnh phúc không còn
Thay vào đó là phòng giam
Tiếng ồn ào người muốn nói
Lời thì thầm kẻ chẳng ham
VÌ SAO EM RỜI BỎ
(Lục ngôn thể)
Quyết định cuối cùng cũng đưa ra
Lựa chọn của em chả nhẽ là
Khiếp nhược rồi sao hả cô bé
Đầu hàng như thế phải không ta
CHỢT XUÂN TÀN
(Lục ngôn thể)
Tửu đây này, buồn tình thay
Nỗi hận trong người ta uống say
Gục cành dương liễu đau khổ
Gẫy nhánh tầm xuân sầu vầy
HỜN ĐÒ
(Lục ngôn thể)
Tôi gọi này: hỡi… đò ơi…
Không thấy cô lái đáp lời
Chỉ có tiếng sóng xa dội lại
Hay là âm gió vọng đáp thôi
GIÁC NGỘ
(Lục ngôn thể)
Một mai thoát tục chốn trần gian
Liệu có về cõi Niết Bàn
Neo mây dõi thế tâm bốn bể
Cỡi gió xem nhân tuệ đại ngàn
HOÀI MONG
(Lục ngôn thể)
Biết có còn nhớ em không
Cái thủa xa xưa má vẫn hồng
Áo trắng hồn nhiên đùa bóng nắng
Môi trầm nhí nhảnh ghẹo gió đông
BÓNG XƯA
(Lục ngôn thể)
Buổi sáng mặc áo
tinh khôi
Làn sương đỏng đảnh
với núi đồi
Em tìm tia nắng
chào ngày mới
Gió gọi mặt trời dậy sớm thôi
SAU NIỀM TIN LÀ
HY VỌNG
(Lục ngôn thể)
Cố gắng xứng đáng
được đáp đền
Bảng vàng rồi sẽ
có tên
Hy vọng vào mục
tiêu trước
Niềm tin là đích đến bên
SOI MÌNH
(Lục ngôn thể)
“Sao người ta giỏi
thế kia”
Tự tôn bản thân bị
ra rìa
Nhìn họ suy xét
đong đếm
Ngó mình nghĩ ngợi cân chia
MỘT THOÁNG
(Lục ngôn thể)
Sợi nắng len qua tóc mềm
Bờ môi hờn nũng ngọt thêm
Gọi mời mắt đời phút chốc
Kéo lôi hồn người ngày đêm