THƠ VẼ GIẤC MƠ
Em biết không
em
Sen thẹn rồi
Vài bông dũng
cảm
Mới ngóc trồi,
nở, nhú, khoe…
Hương xòe hỏi gió
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
THƠ VẼ GIẤC MƠ
Em biết không
em
Sen thẹn rồi
Vài bông dũng
cảm
Mới ngóc trồi,
nở, nhú, khoe…
Hương xòe hỏi gió
VŨ ĐIỆU CUỘC SỐNG
(Nhất thăng cửu
hối)
Tôi
Xa em
Vì vần thơ.
Còn em xa tôi
EM NGOAN… EM BỊ
OAN
Ngọn gió nào
đưa em đến với anh
Mùi hương nào
khiến anh mê em đắm đuối
Yêu và yêu
Đã dự định thật
nhiều
Hoàng hôn, cát trắng, lộng chiều
SAO BĂNG KHÓC
Âm thầm giọt lệ
anh rơi
Qua khóe môi
chút thôi mà mặn chát
Vùi sâu nỗi buồn
vào trong lòng cát
Lấp màn đêm
sao vẫn thấy buồn thêm
Ngàn vạn ánh sao đêm
HÓNG NGUYỆT
(Thất ngôn bát
cú)
Mây đùa mộng cỗi khúc buồn giăng
Rót tửu xuôi tay ngóng đợi nàng
Một chén câu
say rầu mấy chặng
Đôi ly giọng múa tủi xa bằng
LỆ ĐÊM
Đêm
Đêm buồn sương
lạnh vai áo
Gió thét gào
xô nỗi đau mây
Trơ trăng gầy…
vì sao hờ… vẽ cảnh…
Anh
ĐÊM TRĂNG YÊU
Tiếng sáo vang
thanh quyện ngọt lành
Trăng vàng ôm ấp
nụ hôn anh
Dành cho em đó
nồng say lắm
Mái lá đơn sơ
mộng tròng trành…
Mái lá đơn sơ mộng tròng trành
KHÔNG AI YÊU
EM BẰNG ANH
Anh phải làm
sao?
Anh phải làm
thế nào
Để em quay trở
lại
Khi hồn em
Và quả tim em nữa
GIAN DỐI
Em dối gian
Anh biết trước
được đâu
Anh vì yêu
Nên giờ anh bị
đau
Ôm khối sầu
VỌNG BIỂN
Anh vẫn nhớ
Hình bóng em năm
nào
Dẫu xa vời
Như hoàng hôn
ngoài khơi xa
Sóng dội…
THU TUYỆT VỌNG
Anh đợi em
Trong mỏi mòn
Em biết?
Một thu rồi
Thu về đó
VỠ MỘNG
(Song điệp)
Đau đau đớn đớn
một thu chiều
Vấn vấn vương vương lặng gọi yêu
Bỏ bỏ nàng nàng theo mộng mới
Quên quên kẻ kẻ với hình xiêu
TẢ THỰC… KHÔNG
CHÊ
Chân dài tạo
dáng nổi ô-tô
Chị bán anh mua diễn đủ trò
Địa chủ tung bầy
hơn đống bạc
Dân kiều kéo thả lắm đồng đô
Ban ơn mấy cắc xem bình nhũ
HỌA ĐỜI
(Lục ngôn thể)
Nét cọ
nghiêng, họa cô tiên
Buồn năng khiếu, vẽ liên thiên
Tai to tựa quạt vui bầy ngáo
Mũi lõ như vòi thích lũ điên
HỜN
(Lục ngôn thể)
Một mình em, lạnh
vai mềm
Góc vắng hờn phơi mộng tủi thêm
Yếm thắm buông lơi đâu kẻ giữ
Quần hồng trút thả lấy ai đền
MỘNG CÀN KHÔN
(Song thất bát
ngôn)
Tháp bút trầm
mình tắm thiên thai
Thu buông dải lụa thác miệt mài
Quyện gió sương bồng lai vui mấy cảnh
Tiếng chuông vang “boong”… những nhịp luyến dài…
QUÊ TÔI ĐÓN
HOÀNG HÔN
(Thủ vĩ ngâm)
Nước biếc trời
tô những mảng hồng
Mây vờn điệu múa đẹp hoàng hôn
Khua môi gió thả vài câu bạc
Múa bút cây rơi mấy chữ đồng
HỜN MỘNG
(Tam tứ thất)
Cô đơn sợi
tình
Vò võ bóng hình
Anh ơi có biết
Lệ buông dài tha thiết lời yêu…
TÂM SỰ NGƯỜI MẸ
GIÀ
(Song thất lục
bát)
Tháng bảy đến
trời mưa rả rích
Con ơi con mẹ thích về nhà
Trung tâm… đơn độc… hồn già
Cô đơn, lạnh lẽo,… đâu là niềm vui…
HỒN NHIÊN
Í trời đừng có
cầu mưa
Đong đưa tình ái mấy vừa hỡi anh
Ngưu Lang – Chức Nữ duyên đành
Nhịp cầu Ô Thước lệ thành trời ngâu
Tranh thủ cái lúc bớt rầu