TÂM SỰ NGƯỜI MẸ
GIÀ
(Song thất lục
bát)
Tháng bảy đến
trời mưa rả rích
Con ơi con mẹ thích về nhà
Trung tâm… đơn độc… hồn già
Cô đơn, lạnh lẽo,… đâu là niềm vui…
Nghe con trẻ
nô cười mà tủi
Nghĩ chạnh buồn lủi thủi bóng đơn
Nghẹn đời nỗi khổ nào hơn
Các con… từ mẹ - thiệt hơn… căn nhà…
Tranh, dành, giật - mẹ già xua đuổi
Ngã ba đường
đâu lối mẹ đi
Tay chìa cơn gió dìu đi
Công viên, ghế đá,… từ bi… áo trời…
Lại tháng bảy
ngâu phơi lệ mẹ
Vu Lan cười mấy kẻ đạo than
Vẫn thương mấy đứa con “ngoan”
Tụng kinh, niệm Phật… lo toan kiếp này…
10/08/2014
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét