MỘT VỤ TAI NẠN
* Thơ 7 chữ *
Ôi thật sự là điều khủng
khiếp
Khủng khiếp mà. Anh, ả gật
đầu
Nhìn thi hài chân tay gẫy
giập
Máu thành dòng ám ảnh quá thôi
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
MỘT VỤ TAI NẠN
* Thơ 7 chữ *
Ôi thật sự là điều khủng
khiếp
Khủng khiếp mà. Anh, ả gật
đầu
Nhìn thi hài chân tay gẫy
giập
Máu thành dòng ám ảnh quá thôi
MỆT MỎI
Em cố giấu hết đi tất cả
Ngay cả nét mệt mỏi vừa về
Chỉnh lại dáng liêu siêu như ngã
Để không ai thấy em dại tê…
Có gì đó vừa chết trong em
Nơi trái tim vô cùng nhạy cảm
Như ai bóp rất là tàn nhẫn
Cơn tê dại xâm chiếm thân em…
Bằng cách nào trước khi trời sáng
Những nụ cười được gắn trên môi
Bọng mắt thâm hờn gì mê sảng
Lớp kem dầy che hết đi rồi…
Cuộc sống mà dài ngắn vẫn trôi
Tiếng thì thầm lại đến bên tai
Không chịu hiểu vẫn phải mở lời
Rồi nín thinh giấu đi vậy đấy…
Tiếng ngáp dài như bản cáo trạng
Đang than phiền chểnh mảng việc riêng
Tự cấp quyền cho mình đấy chứ
Nụ cười hiền ưng ý cố lên…
10-07-2023
Nguyên Hữu
NHỚ LẮM CƠ
Nhớ anh lắm, nhớ cái chỗ quen
Mộng trưa hè nhớ đến phát thèm
Ta gặp nhau ngượng ngùng, xấu hổ
Lại bén duyên mới khổ thân nhau…
Anh làm xa thi thoảng mới về
ANH ƠI ĐÚNG KHÔNG
Nhiều người vẫn bảo với em rằng
Xinh thế này lấy trai thành phố
Cho sướng đời. Thật mà… đỡ phí
Em chỉ cười: lạ nhỉ phí răng?…
Quê hay phố cũng mặc cũng ăn
TÂM PHÀM GIÃ TUỔI
Đến tuổi tự dưng sẽ khác thôi
Băm to kho mặn cũng có thời
Tuổi biết mệnh trời thu khép lại
“Ngũ thập tri thiên mệnh” đâu
sai...
Đừng viện cớ này nọ nữa ai
MỆT RỒI
Tớ mệt lắm rồi đời biết không
Cái giấc mơ đen lại bọc ngoài hồng
Để gieo trong tớ hi vọng mới
Sau nghẹn than trời thật bất
công...
Vỡ giấc mơ rồi mộng đi tong
Đừng
Uống Chén Nửa Đời
Bạn
rót cho nhau chén rượu: mời
Xuân
mà chối đẩy xui ông ơi
Trăm
phần trăm nhé cho khí thế
Uống
cạn như này - chớ nhấp môi...
Lâu không gặp nhỉ bạn của tôi
NII-GA-TA CUỐI ĐÔNG
Ta đến nơi này một cuối đông
Nii-ga-ta tuyết phủ lạnh lùng
Hàng cây im lìm trưng áo mới
Ngọn gió neo mình chẳng chạy dong...
Nii-ga-ta trắng phủ một dòng
TÌNH YÊU BIỂN
XANH
Ta về khi biển
rộ màu xanh
Mới hay sóng
quyện ấy mà thành
Chẳng phải nền
trời hay gió tạo
Mây cười bay vẽ
điều hư ảo…
Vui buồn hôm nay ra làm sao?