Hiển thị các bài đăng có nhãn Tập 5 (U mê). Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tập 5 (U mê). Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 9 tháng 4, 2024

NGƯỜI ĐI MÃI THẾ

 


 

NGƯỜI ĐI MÃI THẾ

(Gieo vần ôm)

 

Một vệt dài bóng nắng

Đè xuống những giọt sương

Cây lá như tiếc thương

Lắc lư điều trách mắng…

Thứ Ba, 5 tháng 7, 2016

ĐÊM TRĂNG BÊN HỒ

 

ĐÊM TRĂNG BÊN H

(Tam ngũ hành)

 

Đêm hư o
Gió hiu hiu đùa gi
n
Trăng tr
òn sáng
T
ưi vào đêm - đêm ưt

Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015

TỊCH LIÊU



Tiếng sáo buồn
Âm gợn nguồn sầu thương
Giữa canh trường
Tịch liêu sương trăng quyện
Ai? hiện diện
Điệu múa uyển chuyển quá

Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

THÀY GIÁO TÁT HỌC SINH NHẬP VIỆN

 

 


THÀY GIÁO TÁT HỌC SINH NHẬP VIỆN

 

Nhà trường cảnh cáo

Kỉ luật thôi sao

Thủng màng nhĩ đó

Tát rõ mạnh thầy...

 

Trở trời sẽ thấy

Thứ Ba, 20 tháng 7, 2004

LỠ BƯỚC QUÊ HƯƠNG

 

 


LỠ BƯỚC QUÊ HƯƠNG

 

Đêm buông lơi,

Sương rơi đọng giọt,

Nặng trên lá,

Trĩu từng cành            cây mỏi,

Gắng gượng kìa          gió thổi

Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2004

DÒNG SÔNG


DÒNG SÔNG

Nắng
Dòng sông lấp lánh
Sông mênh mông
Sông nặng phù sa…

Gió

Thứ Hai, 24 tháng 5, 2004

MẤT ANH


MẤT ANH

Em vẫn đợi

Anh ơi

Em vẫn đợi.
Anh về đi
Em chẳng tiếc điều chi.

Chủ Nhật, 23 tháng 5, 2004

MÌNH TÔI


 

MÌNH TÔI

 

Cứ chiều chiều tôi lại ra đây
Nơi tôi g
ửi hồn tôi trôi nổi
Dấu những buồn – vui
Dấu những mộ
ng mơ
Dấu nhữ
ng bài thơ tôi làm được

HÃY VUI LÊN



Nào vui lên
Đ
ừng buồn bã,
Cuộc sống đẹp tươi
Yên b
ình trôi êm ả.
Vui lên đi
B
ạn không bao giờ hối hận

Thứ Sáu, 30 tháng 4, 2004

ĐƯỜNG VỀ GẶP GIÓ


Quê ta đây rồi – kia rồi – con đường quen thuộc
Khoác trên mình vàng chóe áo rơm
Gió thoang tho
ng đưa mùi nồng mùa gặt
Ngọt cay cay thấm đượm tim này
Gió lung lay những hạt gầy hạt lép
Trên rơm phơi
dọc xuốt con đường

BẾN – ĐÒ




Con đò buồn neo mình trên bến

Đò lắc lư – con sóng vỗ ru

Đã lâu rồi đò không ai thăm hỏi
Chỉ gió trời và những hạt sương đêm
À, nắng nữa, cố  lách qua kẽ lá
Đến với đò ve vuốt mãi không thôi

Thứ Năm, 29 tháng 4, 2004

KHAO KHÁT


Tóc ta dài
Bồng bềnh
Trong gió
Thổi,
Ngỡ
Đồng quê

AO NHÀ ĐỂ LÂU KHÔNG CÂU


 

AO NHÀ ĐỂ LÂU KHÔNG CÂU

 

Bần thần
Chẳng biết làm sao
Ao nhà
Bèo phủ kín dầy
Thế kia,

EM MẤT ANH RỒI


Anh đi rồi
Bỏ em ở lại
Dòng sông băng
Ôi danh giới mong manh
Em bất lực toàn thân tê dại
Mắt nhòa trông bóng anh mờ khuất

Thứ Năm, 22 tháng 4, 2004

TRÁI TIM KHÔNG CÓ TỘI



Ngày mai tôi mất em thật rồi
Em bỏ tôi lại với đơn côi
V
ới đớn đau hành tôi tàn t
Xác xơ này
Như m
ảnh vải trắng bay bay…
Mặc kệ gió dìu đi nào biết

TÌNH YÊU CỦA TA TRONG CUỘC SỐNG HIỆN ĐẠI



Mất em… thế có buồn không?
Có nổi giông tố trong ta hung tàn
Mất em… ôi thế tại sao?
Sao em nỡ bỏ ta nào em ơi?
B
n đùa, em muốn thế ư?
Em mang t
ình cảm bỡn đùa tim ta

Thứ Năm, 8 tháng 4, 2004

NIỀM VUI NỞ MUỘN



Cuộc đời
Sao cứ đổi thay,
À không
Đâu ch
ỉ riêng chi cuộc đời
Trời đất cũng thế mà thôi
Và…

TÔI VÀ CUỘC ĐỜI




Trong lòng tôi có biết bao nhiêu nỗi
Mừng hay vui – buồn hay tủi?
Giữa cuộc đời thay đổi
Giữa lòng người sao cứ đổi thay.
Tôi lặng lẽ trông chờ ngóng đợi
Tôi đư
ợc gì nào?

Thứ Ba, 6 tháng 4, 2004

EM NHỚ ANH



Em nhớ anh, chỉ có anh thôi
Nhớ da diết, anh ơi có biết
Gặp anh rồi yêu anh
Trong giây phút lại xa nhau mãi mãi
Trong tim em nè bóng hình anh đè nặng
Ôi nhớ thương

HẮN LÀ THẾ



Hắn lạnh lẽo khô khan đâu phải
Đó chỉ là bề ngoài hắn cố dấu hắn thôi
Nhưng không ai hiểu cái điều thầm kín ấy
Họ chỉ nhìn phiến diện một phía thôi
Ôi tại sao? – tại sao lại thế?
Phải tại vì cái điều ngược lại kia không