Thứ Năm, 8 tháng 4, 2004

NIỀM VUI NỞ MUỘN



Cuộc đời
Sao cứ đổi thay,
À không
Đâu ch
ỉ riêng chi cuộc đời
Trời đất cũng thế mà thôi
Và…
Và tất cả những gì quanh tôi.
Chỉ riêng tôi vẫn thế thôi

Vẫn trong kỉ niệm của thời xa xưa,

Này đây phố cũ đưng xưa
Này đây hàng ghế gió đưa hương nng,
Này đây, này cả dòng sông

Bồng bềnh con sóng
Long lanh nắng vàng.

Vội vàng

Cơn gió đi đâu?
Xua thời gian chạy

Đuổi hoài tháng năm,
Âm thầm
Lặng lẽ
Riêng tôi
Vẫn trong kỉ niệm của thời xa xưa
Ngày xưa…
R
ồi lại
Ngày nay…
Chợt nhìn phía trưc
Bàng hoàng
Làm sao.
Đâu nào ch
ỉ có cuộc đời
Hay hay tất cả những gì
Quanh tôi,
Này đây cũng thế cả thôi
Đổi thay, thay đổi cả rồi ai ơi
Tr
i ơi, tôi giận, giận tôi
Phút giây mộng mị
Lỡ hoài niềm vui
Trông kìa cuộc sống đẹp tươi
Ồn ào…
Rộn rã…
Xôn xao…
Tiếng cười.
Còn tôi?
Tôi được gì nào?
Âm thầm…
Lặng lẽ…
Cho dài sợi râu.
Ha… ha…
Tuổi trẻ đã qua,
Hò rô tôi kéo
Kéo nào hò rô…
Ô… ô…
Chợt đứt phựt rồi
Sợi dây níu kéo đứt rồi làm sao?
Buồn bã – gắng gượng – nghĩ nào
À, ha…
Không sao, đ
ứng dậy tôi đi
Tôi sẽ làm lại từ đầu
Tuy rằng hơi mun
Nhưng mà
Không sao…
C
uộc sống tươi đẹp
Biết bao
Tôi sẽ nhân trồng
Gieo cấy
Niềm vui,
Gửi cho đời
Gửi cho người,
Dẫu ít ỏi
Nhưng có ngh
ĩa
Phải không?
Ha…
Tôi sống

Tôi có ích…
NIỀM VUI NỞ MUỘN
04/2004
Nguyên Hữu

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét