Thứ Năm, 8 tháng 4, 2004

TÔI VÀ CUỘC ĐỜI




Trong lòng tôi có biết bao nhiêu nỗi
Mừng hay vui – buồn hay tủi?
Giữa cuộc đời thay đổi
Giữa lòng người sao cứ đổi thay.
Tôi lặng lẽ trông chờ ngóng đợi
Tôi đư
ợc gì nào?
Tôi lạc lõng làm sao.
Thời gian vẫn chạy
Năm tháng vẫn trôi
Chỉ riêng tôi vẫn thế thôi,
Lặng lẽ
Âm thầm bên dòng đời xuôi ngược
Đón nhận niềm vui
Chấp nhận nỗi đau.
Biết làm sao?
Tôi làm đư
ợc gì nào?
Ôi túng nghèo bó buộc ai ơi.
Anh hay tôi
Ư
ớc muốn ư?
Ai mà ch
ẳng có,
Ngẩng mặt thật cao
Ta chỉ,
Miệng thét gào,…
Tôi nào đư
c
Nhưng th
ế cũng chẳng sao
Những thứ đó đâu phải là tất cả.
Tôi vẫn sống, vẫn nuôi ước vọng
Vẫn chấp nhận như c non trước gió
Bão táp mưa sa tuy dập vùi,
Vẫn có thể mọc
Vẫn có thể vươn lên
L
i ước muốn,
Và tôi đ
ã đưc
Cơ h
ội đến rồi tôi nắm lấy thôi
Tôi vươn lên
Tôi to cao
Cao
lắm
Hãnh diện tôi nhìn
Mọi vật nhỏ bé làm sao.
Tôi tự hào
Tại sao không thể?
Từ mọt thân mềm nhỏ
Như cây c

Giờ trở thành một cây cổ thụ
Cành lá xum xuê
Tôi cư
ời…
Và…
Tôi không thể ngờ
Một trận bão
Có thể quật tôi gục ngã
Thân gẫy dập
Cành lá xác xơ
N
ằm thê thảm, rễ bật trơ trên đất.
Thế là hết…
Tôi thấy rồi
Loài cỏ nhỏ
Lại chẳng làm sao
Vẫn xanh tươi
Vân có ni
ềm vui
Vẫn hãnh diện tự hào
Trư
ớc đất trời dẫu thanh bình hay giông bão…
TÔI VÀ CUỘC ĐỜI
04/2004
Nguyên Hữu



Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét