HƯƠNG BẦU TRỜI
(Gieo vần chéo)
Cao hơn cả cây, cả núi, tận áng mây
Nhìn xuống cuộc sống có muốn không mơ mộng
Hỡi những cánh chim đang tung đôi cánh bay
Cho ta hỏi thế giới này có đáng sống…
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
HƯƠNG BẦU TRỜI
(Gieo vần chéo)
Cao hơn cả cây, cả núi, tận áng mây
Nhìn xuống cuộc sống có muốn không mơ mộng
Hỡi những cánh chim đang tung đôi cánh bay
Cho ta hỏi thế giới này có đáng sống…
VÌ SAO EM RỜI BỎ
(Lục ngôn thể)
Quyết định cuối cùng cũng đưa ra
Lựa chọn của em chả nhẽ là
Khiếp nhược rồi sao hả cô bé
Đầu hàng như thế phải không ta
CHỢT XUÂN TÀN
(Lục ngôn thể)
Tửu đây này, buồn tình thay
Nỗi hận trong người ta uống say
Gục cành dương liễu đau khổ
Gẫy nhánh tầm xuân sầu vầy
NIỀM RIÊNG
(Cửu ngôn bát cú)
Công viên sáng chủ nhật vừa thức dậy rồi này
Mở rộng tâm hồn ra để thấy những phút say
Bầu trời ngọt chờ mùa xuân lắng mình trong vắt
Khoe đôi bướm trắng vui bên nhau một sớm ngày
SẼ CÓ LÚC
(Tam ngôn bát cú)
Điều chúng ta
Đã hiểu ra
Khi lên đỉnh
Vinh quang là
NHỚ NHÀ
(Nhị ngôn bát cú)
Rời nhà
Đi xa
Chỉ có
Mình ta
NGƯỜI LÍNH
(Haiku)
Ước mộng với non sông
Hiến dâng tuổi trẻ
Cùng những chiến công…
19-01-2024
MỘNG CẢNH
(Khoán thủ chiết tự)
Một khúc thiên thai lạc cõi trần
Ôn hoà, nhã nhặn mộng ngày xuân
Nai soi mặt nước nhìn mây vãn
Gió ghẹo lòng hồ thách sóng ngân
ANH KHÔNG PHẢI QUẢ PHÁO
Đành rằng không thể bên nhau
Cũng đừng nói nặng để đau anh mà
Rất nhiều nồng ấm đôi ta
Lại như cơn gió thoảng qua thế này
Nụ hôn nhiều bận quá say
CÁCH ĐIỆU
(Tam ngũ hành)
Trời xanh xanh
Nước trong lành khoe bóng
Những con sóng
Không còn nóng nảy xô
ĐÓI
(Gieo vần tiếp)
Hắn ngồi
Ngó nồi
Sắn luộc
Sắp được…
ĐI TÌM QUÁ KHỨ
Mùa hạ thầm thì
Thơm mùi sen khoe nở
Mắc cỡ và thẹn thùng
Một điểm chung nơi em và hoa
Khúc hoan ca làn gió
THIẾU NỮ NGỦ TRƯA
(Gieo vần chéo)
Có lần mơ nào đưa em về những ngày xưa
Làm cô thôn nữ dịu dàng vội vàng giấc ngủ
Yếm đào hững hờ tìm gì trong những khắc trưa
Tiếng mọt kêu đói - no cả một đời chưa đủ…
SỰ LỰA CHỌN
(Gieo vần ôm)
Em chạy về từ con đê phía trước
Mặt đỏ gay, tóc còn dính cỏ mây
Chiếc áo đang mặc bụi đất bám đầy
Nhọ nhem khuân mặt, đôi vết xước…
HẠNH PHÚC THẬT GẦN
(Gieo vần nối)
Một sắc sen hồng trên môi khoe nở
Hương ngát thoảng đưa trong gió bồng bềnh
Sợi tóc tuổi trẻ bay rối cuộc tình
Khoe trinh nữ nơi mắt người từng trải…
KHÔN BỀ BÁO ĐÁP
(Bê Năm Hai)
Con ơn cha
Nhiều như là biển rộng
Sông dài
Mặc kệ ai
BẤT LỰC
(Lục ngôn bát cú)
Có nhiều thứ thật bình thường
Gây bất lực đến thảm thương
Chìa tay ra nhưng không thể
Cũng cùng cái cảnh thê lương
BÊN TRONG PHỒN HOA
Em nhìn phía đó lặng cười
Đông vui tấp nập lắm người ngược xuôi
Giàu, nghèo nhiều những cảnh đời
Bon chen bên dưới vùng trời của chung
Mỗi ngày mỗi vẻ, thế nhưng
HẢO
TÂM DẪN HƯỚNG
(Áp cú)
Cho người: phước báo sẽ nhiều hơn
Hơn ở đời mình sống thiện lương
Lương giả suy tàn nhờ giác ngộ
Ngộ tâm vượng mở thấy vô thường
CẢM TÍNH
(Thất nhị nhất)
Những người nghèo nguồn thu nhập thấp
Thường cố
Chấp…
Nên cam chịu cuộc sống cực khổ