LẶNG ĐÊM
* Thơ 5 chữ *
Nghèo thì yếu ánh đèn
Cơn gió qua hờ hững
Một mình cũng thành quen
Tâm có phần trơ lạnh
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
LẶNG ĐÊM
* Thơ 5 chữ *
Nghèo thì yếu ánh đèn
Cơn gió qua hờ hững
Một mình cũng thành quen
Tâm có phần trơ lạnh
DÙ THẾ
NÀO ANH VẪN YÊU EM
Cũng từng
có một thời
Hai ta đã
bên nhau
Ngọt ngào
thật là thích
Vui như
chuyện cổ tích…
Em là cô bé xinh
MƯA THÊM CƠN MƯA
Quá trưa trời bỗng ngớt mưa
Mây đen ghẹo ngọn gió lùa
Nhốt trong chiếc cũi đen nhẻm
Ùn ùn tứ phía sợ chưa…
Mưa còn đang thòm thèm
NỤ CƯỜI ĐÃ TẮT
Chìm nghỉm vầng mặt trời
Chuyến xe đời trả khách
Trả mệt mỏi một ngày
Trên bao nhiêu khuôn mặt
Nụ cười cũng đã tắt
CHUYỆN KIẾP NÀY
Bất ngờ chàng hỏi nàng
Nếu có kiếp sau này
Hãy quên anh nhớ lấy
Hãy chọn kẻ giầu sang…
Cô nàng rơm rớm lệ
VỊ TÌNH
Tớ thả mình vào đêm
Được mầu đen huyền thoại
Nằm nhâm nhi tình ái
Của cái thủa xa xưa
Có nước mắt như mưa
Giăng BẫyCuộc Tình
Ta
nằm nghe đêm kể
Bên
ngoài kia gió buồn
Tạo
cuồng phong vì thế
Thèm
một nụ hôn suông...
Đêm kề bên ta kể
KHẮC KHOẢI
Mỗi đêm về gượng gắng
Tìm giấc ngủ tạm qua
Quên một ngày đè nặng
Hình bóng của quê nhà...
Cô-rô-na vẫn sống
THẬT – GIẢ
Ai cũng nhớ về quê
Nhưng nào muốn về sống
Ai cũng nhắc cánh đồng
Nhưng không lần chăm sóc
Ai cũng đôi lần khóc
BIỂN TÌNH 1
Theo anh về với biển
Thấy tháng ngày êm trôi
Thấy mình đã có đôi
Nhiều nụ cười ngồi đếm…
Hỡi thời gian quý mến
BỌT TÌNH
Tình yêu còn
nóng hổi
Mà nỡ bỏ em ơi
Có khi nào quá
vội
Chạy theo phía
gọi, mời...
Tình yêu anh kiệm
lời
Nhưng rõ điều
chân thật
Không đong đếm
đầy vơi
Hãy so bì được
mất...
Vì yêu bị bỏ
rơi
Trận cười ra nước
mắt
Dám còn yêu nữa
thôi
Làm tiếng cười
câm bặt...
Chúc em nhé sống
vui
Thọ với tình
yêu mới
Anh lặng xoa ngậm
ngùi
Chờ phúc phần
tìm tới...
28-10-2020
Nguyên Hữu
XIN… VÌ MIỀN
TRUNG
Xin bạn đừng
kêu khổ
Ở trong lúc này
đây
Người miền
Trung giờ này
Nhiều người còn
ngâm nước…
Xin đừng đăng lấy được
CƠM – PHỞ
Thế gian này lạ
lắm
Chán cơm thèm
phở nhiều
Nhưng chết lại
vẫn yêu
Món cơm thường
tẻ, nhạt...
Sống đời hay
khao khát
Những bát phở
thơm ngon
Cứ tươi rỏn
tươi ròn
Ăn là thèm ăn
mãi...
Chết chẳng tự thay
cái
Bát đó đó cho
nhau
Người ta để!
Tôi đâu!
Nên trùng sinh
tìm phở...
Một đời người
hay - dở
Trên vị trí từng
người
Có khóc cũng có
cười
Nơi trần gian bấn
cuộc...
Như kiếp người
có được
Phở cũng giống
thế thôi
Chỉ là tạm nhất
thời
Ăn - ở hoài có
được?...
Pháp giới leo từng
chút
Tới ngũ sắc đài
sen
Phở ăn mãi
thành quen
Nhưng dài hơi
là tụt...
Bát phở thường
nghi ngút
Vị giác, khứu
giác lừa
No nê đã đời
chưa
Vài khắc sau bụng
réo...
Tôi thì tôi nhắc
khéo
Đói thì ăn tạm
thôi
Có cơm là phải
xơi
Lấy thay là nẫu,
nhão...
Chẳng phải tự
huyễn ảo
Cơm cũng sẽ lâu
thiu
Chết rồi vẫn
còn yêu
Cúng cơm đều bữa
thỉnh...
25-09-2020
Nguyên Hữu
EM LẠI YÊU
Em lại rung động
rồi
Với người giống
như anh
Một mở bài chân thành
Nhưng mong manh dễ vỡ…
Em tìm rất nhiều cớ
Nhưng rồi lại tự xoa
Người mà làm em nhớ
Đến nỗi đau lệ nhòa…
Tình cảm như bịch
quà
Mở ra là yêu đấy
Em mở khéo lắm đấy
Hé một tí dòm
thôi
Thế rồi… thế rồi
thôi
Loạn nhịp tim bối
rối
Hơi thở thành gấp
vội
Thế là em mắc tội
Yêu thêm lần nữa
rồi
Yêu một người giống người
Hóng kết quả anh ơi!...
24-09-2020
Nguyên Hữu
ĐIỀU ANH BIẾT
Có một điều anh
biết
Đó là sự mỏi mệt
Chưa bao giờ hiện ra
Khi bên em đó
nha…
Một điều nữa anh biết
ĐÊM
Đêm nhuộm đời
đen kịt
Tốt-xấu một màu
đen
Lạ mãi cũng
thành quen
Hỏi: đen là tốt-xấu?...
Mảnh đời nào
nương nấu
Chỉ muốn có đêm đen
GIẤC MƠ KHÓC
Anh đã khóc rất
to
Trong giấc mơ vừa
trải
Trong tột cùng
sợ hãi
Rồi mai này mất
nhau...
Anh không muốn
thế đâu
Anh vẫn luôn
chung thủy
Tuy có hơi ích
kỉ
Cũng tại vì anh yêu...