BUÔNG BỎ
* Thơ 8 chữ *
Cô thức dậy đầu không còn
đau nữa
Nhưng cái lưng lại mỏi đến
độ đau
Bộ quần áo chịu đựng cũng
nát nhàu
Sau nhiều giờ đã cùng cô vật vã
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
BUÔNG BỎ
* Thơ 8 chữ *
Cô thức dậy đầu không còn
đau nữa
Nhưng cái lưng lại mỏi đến
độ đau
Bộ quần áo chịu đựng cũng
nát nhàu
Sau nhiều giờ đã cùng cô vật vã
EM CHƯA CHỒNG
Áo đỏ chứng tỏ chưa chồng anh ơi
Tinh tế lên anh, xấu hổ em rồi
Ngượng chứ bộ, em là thân con gái
Lại phải nói, lại phải tự mở lời…
Con gái đến thì phải lấy chồng thôi
TÀN THU
Nắng khẽ nở nụ cười trông nhạt tệ
Vàng phai mầu cứ kệ thế thôi sao
Thu lầm lũi phiên gác cuối bàn giao
Vàng cũng hết theo lá già giã biệt...
Mây trăn trở một mùa thu xám xịt
Chén tửu nồng sao chạnh buồn thoát thế
Sóng sánh trong lòng nào sông, nào suối
Khi núi cao, khi rừng sâu, biển thẳm
Tắm nỗi buồn cười hể hả phiêu diêu…
Ta cũng lây, thấy chạnh nỗi buồn cười
Xa rời cõi phiêu bao nhiêu là giới
Một nụ cười đêm tân hôn em tặng
Thật sảng khoái – anh cũng cười ngọt sao
Bộ váy cưới trắng muốt cứ làm cao
Chẳng cởi bỏ cứ liệng chao trước mắt…
Lời đường mật, hẹn thề anh đâu tắt
Bật liên hồi mà vẫn cứ thế thôi
CƯỜI NGƯỜI – NGƯỜI CƯỜI
Tề gia đi rồi hãy bình thiên hạ
Xấu tốt gia đình, chuyện của người ta
Lời khinh, bỉu - thở ra buốt ruột
Nghĩ nực cười, anh – chị ạ giống nhau…
Cuộc sống muôn màu… bình sao cho hết
Bóng tối đêm dầy nào biết ai hay
Lời người nói như lưỡi dao phay
Đâm, chém, chọc – ngoáy… vỗ tay… trí tuệ…
Ai tung hô giữa đêm dầy: vạn tuế
Rạng sáng ngày anh – chị ạ giống… ôi…
Nhân thế lại cười… bình đôi vừa vỡ
Một vòng đời – muôn lời nói… nghẹn cay…
Ngôn ngữ học đâu dậy hay cuộc sống
Đời nhăn cười bao khả ố… vỗ tay
Ai uống say – nhớ, đừng nên quá chén
Rộn đất trời rồi ứng lặng nghẹn, đay…
26-12-2014
Nguyên Hữu
CHUYỆN TÌNH
YÊU
E ấp làm duyên
mấy giọt nắng chiều
Bướm ong lưỡng
lự trách điều cỏ hoa
Nhưng mà khó cưỡng bởi dáng tiên sa
Tóc vương óng ả
hát ca mặt trời…
Cỏ hoa gào khóc váng một góc đời
TỨ VÔ LƯỢNG
TÂM
Thiên - Địa
lòng thành mấy nén nhang thơm
Khói quyện vẽ
tâm - lòng người khấn vái
Nghi ngút cháy
- bay hết đi - còn lại
Bụi tro tàn ôm
ấp ấm chân hương...
Cổ kính tâm linh ngàn năm chỉ hướng
PHẬT BÀ QUAN ÂM
Đây Phật Bà với nghìn tay, nghìn mắt
Dõi nhìn đời thấu hiểu nỗi khổ đau
Mỗi con mắt, ứng bàn tay chìa tới
Từ bi nhìn, che chở nhẹ vuốt ve...
Đây Phật Bà với nghìn tay, nghìn mắt