BUÔNG BỎ
* Thơ 8 chữ *
Cô thức dậy đầu không còn
đau nữa
Nhưng cái lưng lại mỏi đến
độ đau
Bộ quần áo chịu đựng cũng
nát nhàu
Sau nhiều giờ đã cùng cô vật vã
Cô đứng dậy đi làm sạch cơ
thể
Rồi mặc vào bộ quần áo liền
thân
Những bộ quần áo cô mua giống
nhau
Nhưng mềm mại thơm nguyên
mùi của vải
Cô vươn vai một cách đầy
khoan khoái
Lại thấy kỳ với cái lót đệm
bông
Tư thế này chợt thấy cứ trống
không
Như loã thể thế này kỳ cục
quá
Khẽ cử động cô nhìn ngó
xung quanh
Nhà mình mà… cô mỉm cười
thoải mái
Với tay mở cánh cửa sổ một
cái
Ngửa đầu lên rồi hít một
hơi sâu
Qua một đêm đã rũ hết bi
ai
Không còn nữa trĩu cong
như gánh nặng
Cô cứ đứng nghe tiếng bên
ngoài vọng
Hoà tiếng lòng rung động
mãi hư không…
28-01-2025
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét