GIÁC NGỘ
(Lục ngôn thể)
Một mai thoát tục chốn trần gian
Liệu có về cõi Niết Bàn
Neo mây dõi thế tâm bốn bể
Cỡi gió xem nhân tuệ đại ngàn
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
GIÁC NGỘ
(Lục ngôn thể)
Một mai thoát tục chốn trần gian
Liệu có về cõi Niết Bàn
Neo mây dõi thế tâm bốn bể
Cỡi gió xem nhân tuệ đại ngàn
HOÀI MONG
(Lục ngôn thể)
Biết có còn nhớ em không
Cái thủa xa xưa má vẫn hồng
Áo trắng hồn nhiên đùa bóng nắng
Môi trầm nhí nhảnh ghẹo gió đông
ĐIỂM CHUNG
(Bát ngôn bát cú)
Nắng tìm thấy em
cuối phố tươi cười
Ánh mắt long lanh
như đang gọi mời
Đong đưa qua lại
với tôi có phải?
Hay mây già, hoa nở hay lá rơi?
MẬT LỆNH
(Cô nhạn nhập quần)
Thứ lỗi cho rằng
đã quấy em
Xin đền nhé - một
tách cà phê
Sao nhìn cặp mắt
đầy kinh ngạc
Chớ nhíu đôi mày lắm mộng mê
HỒI ỨC TRONG GIẤC
MƠ
(Gieo vần tiếp)
Nhớ hồi trước tắm
sông ngộ cực kỳ bạn ạ
Trần như nhộng mà
chẳng ngượng tí nào đâu nhá
Thấy người lạ đi
qua còn trêu ghẹo nữa là
Khúc khích cười rủ xuống cho vui nữa đó nha…
THIẾU NỮ TẮM TRƯA
(Gieo vần nối)
Giật mình cơn gió
quẩn
Lộ cả bến sông
quê
Như một thứ bùa
mê
Khiến muôn loài tất bật…
MẢNH ĐEN MẢNH TRẮNG
(Gieo vần nối)
Chiếc áo cũ cũng
cố che nắng mưa
Chiếc nón rách
cũng cố vừa người đội
Đôi chân trần sao
tự nhiên thành tội
Vấy bẩn cuộc đời tươi đẹp ngoài kia…
(Gieo vần nối)
*** thơ 8 chữ
*** 7 chữ (Gieo vần leo)
Trên khổ thứ tiếp theo bất cứ vị trí nào, bắt buộc có vần như vần kết thúc của khổ trên nó
(Gieo vần ôm)
*** thơ 5 chữ
(Gieo vần ôm)
*** thơ 5 chữ
1-2- 3-4-5-6-7-8-9-B (vần)
1-2- 3-4-5-6-7-8-B (vần)
1-2- 3-4-5-6-7-B (vần)
1-2- 3-4-5-6-B (vần)
Câu Lục giữ nguyên
LÀN GIÓ KỂ CHUYỆN
(Gieo vần chéo)
Gió kể em nghe
chuyện cổ tích
Kể về nàng Tấm -
Cám ngày xưa
Có nàng Tấm ai ai
cũng thích
Khéo việc nhà, giỏi việc cá cua…
BÓNG XƯA
(Lục ngôn thể)
Buổi sáng mặc áo
tinh khôi
Làn sương đỏng đảnh
với núi đồi
Em tìm tia nắng
chào ngày mới
Gió gọi mặt trời dậy sớm thôi
THOÁNG XƯA
(Thủ nhất tự)
Trong mơ lại ngỡ
cứ như vừa
Thích được yêu
chiều ngọt bóng mưa
Thấy cặp môi xưa
là mộng tưởng
Tìm đôi mắt cũ để vui đùa
NGƯỢC LỐI
Đưa em đến cuối của
con đường
Nước mắt lăn dài
bực lẫn thương
Ngược lối mơ rồi
đau dịch trạm
Sai phiên mộng ấy
tủi phi trường
Hôm nay có thể xa nhau mãi
SAU NIỀM TIN LÀ
HY VỌNG
(Lục ngôn thể)
Cố gắng xứng đáng
được đáp đền
Bảng vàng rồi sẽ
có tên
Hy vọng vào mục
tiêu trước
Niềm tin là đích đến bên