Buồn…
Nỗi buồn cứ
đến từ đâu
Bất chợt đến
Làm ta bối rối
Nghĩ…
Thật tội…
Cho mấy nhóc
Cuối cấp rồi
mới thấy buồn thương
Nắm bàn tay
Nỗi buồn vương
vấn…
Hờn ánh mắt
Cúi đầu
Mùa hạ
Thả tâm hồn
trôi nổi, phiêu du
Đi xa mãi
Đừng
Về bất chợt
Lại nhìn thấy
nhau
Nức nở
Lệ trào…
Có lẽ nào…
Gắng vượt chứ
làm sao
Những cái ôm,
vỗ vai nhau an ủi
Cố mỉm cười
Mà nước mắt cứ
lăn
Hạ…
Ơi…
NỖI BUỒN MÙA
HẠ
10-2000
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét