Có tiếc không
em xuân sắp qua
Ong bướm từng
đôi – hoa vờn, vãn
Trong vườn
xanh lá – gió đu đưa
Trong khúc
tình muôn chim ca hót
Đánh thức mặt
trời chót ngủ quên
Bừng tỉnh vui
vầy tươi nắng sớm
Của dăm ba
ngày nữa xuân qua
Xuân qua ư?
Rồi xuân lại đến
Tuổi trẻ chúng
ta có trở lại không
Có dài, có
rộng như năm tháng
Như biển trời,
như núi như sông…
Điều không
thể, chẳng bao giờ vậy cả
Mùa xuân qua,
tuổi trử cũng qua
Xuân quay lại,
tuổi trẻ ta chẳng thể
Ta vội vàng
níu kéo lại chút xuân
Cố giữ lại
tuổi trẻ xanh mơn nữa
Giữ lại kìa
cuộc sống tươi mơn mởn
Của ngày xuân
thắm đượm đất trời
Nào giữ lại
kẻo nó trôi đi mất
Trên cõi đời
tên ta không được nhắc
Lặng lẽ nằm
như nấm mộ vô danh
Không bia
khắc, không lời ghi chú
Họ tự hỏi
rằng: ta nằm đó vì sao?...
TUỔI TRẺ VÀ
MÙA XUÂN
10/2000
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét