BÓNG
CHIỀU LỠ HẸN
*
Thơ Bát ngôn *
(Gieo
vần cách)
Bóng
chiều tà nhuộm đất thật nâu
Cơn
gió mát thăm vùng quê nghèo khó
Sâu thẳm tâm hồn muốn ở lại đây
Sao
chẳng nỡ như người ta dễ bỏ
Một
niềm riêng trỗi dậy xót xa to
Lệ
lã chã tự dưng lo lắng nhỉ
Tự
dưng buồn cũng chẳng phải quê ta
Người
đi mất chắc do nuôi mộng mị
Ta
sớm về, về trước có tí ti
Không
gặp được cái người xưa thề thốt
“Quê
tớ mà ghé một chuyến viếng thăm
Muốn
ở lại nhưng lời mời mai một
Người
có về sau nhớ kiểm lại tâm
Đã
có kẻ nhớ lời về thăm đó
Chưa
tương phùng, chỉ sớm muộn thôi mà
Sẽ
lúc nhớ trong lời xưa sáng tỏ…
05/09/2025
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét