ĐOẠN KẾT LÀ YÊU THƯƠNG
* Thơ Cửu ngôn *
(Gieo vần chéo)
Anh đọc say sưa cuốn sách
viết về tình thương
Những lại pha thêm an
nhiên và sự giải thoát
Thành ra trầm ngâm với hai lối rẽ cuối đường
Chợt nhận ra mình vô tri
còn hay khoác lác…
Nàng lặng lẽ mở cuốn sách
ra bất chợt than
Đưa tay làm dấu thánh giá
gập quyển sách lại
Anh giật mình hình như bản
thân thấy bất an
Đó có phải là sự giải
thoát thật tệ hại…
Anh gắng đẩy lý trí mình
theo hơi thở dài
Để cân bằng tâm trạng thực
sự đang rối rắm
Đưa ánh mắt nhìn ra xa tận
phía bên ngoài
Nhưng không thể làm sáng
hơn nơi anh nhiều lắm…
Vội nhắm đôi mắt lại vì biết
nàng đến gần
Nàng áp sát mặt nàng vào mặt
anh im lặng
Không hay lắm đối với anh
thật sự không cần
Nhưng vẫn kệ thấy nàng vui
anh sẽ cố gắng…
Nàng muốn thế không phải
là để trêu tức anh
Mà chỉ muốn cảm nhận tiếng
vang trong im lặng
Hơi thở nhẹ nhàng của hai
người chợt gấp nhanh
Bỗng đều nhịp nghe tiếng
cười căng phòng khác vẳng
Một điều mới lạ hai người
khám phá được chăng
Đều tròn mắt nhìn nhau rồi
mỉm cười gượng gạo
Nàng duỗi cặp chân dài giải
phóng vẻ cứng – căng
Nhưng anh lại thấy trong
người mình thật nhộn nhạo
Hai người cùng lúc chợt
quay hướng nhìn nhau
Từ từ sát lại chạm nụ hôn
thật nhẹ
Và thinh kệ tiếng cười vẳng
từ nơi đâu
Khi nhịp tình yêu bắt đầu
đang thỏ thẻ…
16/09/2025
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét