Thứ Hai, 8 tháng 9, 2025

CHỈ CÒN NHỮNG BÔNG HOA TRONG MIỀN KÍ ỨC

 

 


CHỈ CÒN NHỮNG BÔNG HOA TRONG MIỀN KÍ ỨC

* Thơ Cửu ngôn *

(Gieo vần chéo)

 

Ta đi một chuyến dài đến độ tóc bạc

Xa cách quê nhà lâu quá liệu khác thay

Người xưa đi đâu rồi bà - con - cô – bác

Làng xóm bây giờ không nhận ra nữa này…

 

Cơn gió vẫn thế nghịch ngợm khắp làng bản

Vầy nước trong hồ từng đợt giống ngày xưa

Đón chào ta đâu có quên như mấy bạn

Nhìn mãi mà chẳng thể nhớ ngộ ghê chưa…

 

Nhìn vào mặt hồ thấy thân quen vội hỏi

Dăm con sóng đẩy đưa xoá dấu đâu còn

Mất tích rồi cánh cửa quá khứ gây tội

Heo may buồn cười tạo những nếp nhăn son…

 

Đông tàn rồi xuân cũng chẳng thèm chào đón

Về mà dửng dưng đẩy vỡ cả mặt hồ

Sóng lòng trỗi dậy ngày xưa… ngày ngả ngớn

Ta vẫn y nguyên lặng kệ gió vẽ tô…

 

Gió vẫn thế khắp nơi đều là lãnh thổ

Ta chỉ có quê hôm nay ta trở về

Gió thu vẫn ào ạt trên những sầu khổ

Cả một vùng không giữ nổi chút hồn quê…

 

08/09/2025

Nguyên Hữu

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét