Thứ Hai, 7 tháng 7, 2025

LẠC NHỊP

 

 


LẠC NHỊP

(Gieo vần nối)

 

Anh nhớ em rồi, nhớ khôn nguôi

Những lời văn vở xưa anh tán

Ứng vào anh như một vật cản

Giờ buồn cười với vạn sự bất an

 

Có tình mà sao vẫn vỡ tan

Như khuôn đúc lời người xưa để lại

Cứ dồn đầy ứ đọng trong anh mãi

Vào một ngày anh đuối lý tuột tay

 

Em vẫn xinh như tiên nữ khiến nhiều người đắm say

Anh hi sinh tuổi trẻ để chạy theo vẫn không kịp

Hai ta bị lạc nhịp

Anh làm mới cách say

 

Đây này

Ối, quá tay rót tràn ly mất

Tiếc thật

Buồn đời ngâm một khổ thơ xưa

 

Có cô gái nhà bên mới lớn đong đưa

Ba vòng xích khoá đôi tròng mắt

Nghìn hạc giấy bay ra mà không ai thèm bắt

Đợi chờ một khúc tâm tình

 

Anh hứng bóng người hướng bình minh

Vẫn còn đây anh với thêm cho cái ôm thật đẫy

Ôm đến lúc trăng lên chứ mấy

Trong vòng tay bỗng bể vỡ bóng hình

 

Để anh với u minh

Nhớ

Nợ

Những lời văn vở năm xưa…

 

07/07/2025

Nguyên Hữu

 

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét