QUANH
QUẨN DÒNG CŨ
* Thơ Lục ngôn *
(Gieo vần chéo)
Xuôi
chiều người đã sang sông
Xuôi
mái chèo theo dòng nước
Cũng nhàn chiếc bóng lặng trông
Thương
tiếc bông hoa đã cược
Thơm
như hoa quế hoa hồi
Rơi
xuống dòng sâu sóng cuộn
Làm
sao nhẹ lòng thuyền trôi
Buồn
một chiều sương gió cuốn
Gọi
đêm nhanh chóng tới tìm
Lặng
ngắt thanh xuân giữa mộng
Trên
đồi một trận đau tim
Đào
bới xuân xanh mấy động
Vắng
tanh trong cõi thinh không
Trăng
đã lên cao rồi đó
Chim
kêu sương núi lạnh lùng
Giật
nẩy một vùng quẩn gió
Bóng
côi lặng lẽ co ro
Sao
chẳng thương mình một tí
Phong
phanh để lại tiếng ho
Kêu
thủng vòm trời ích kỷ
Con
thuyền theo sóng thẳng đi
Đưa
tới một vùng rất mới
Nhưng
nào để ý được gì
Có
một con thuyền vẫn dõi…
27/07/2025
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét