VẪN CÒN HỒN QUÊ
(Gieo vần ba tiếng)
Ôi quê tôi
Xanh trong vòm trời
Cánh đồng lúa chín
Bội thu mùa cười…
Vui theo tiếng chim
Trên cây bới bới tìm tìm
Cả một đời tìm kiếm
Xao xuyến tận trong tim…
Con đường chẳng già thêm
Lẫn lộn sỏi đá nên cứng cũng chẳng mềm
Vấp bật cả máu chân kẻ nào trong quá
khứ
Giờ ngồi bắt đền thút thít trong đêm…
Còn gì nữa thanh xuân lại nát nhừ
Bức tường xưa rêu phủ chất chồng như
sắp hư
Thương quê ứa lệ
Vỗ về xanh rêu khe khẽ từ từ…
Tiếng gà, tiếng vịt giận kẻ xa quê
Biền biệt đi đâu sao giờ mới về
Đau lòng lắm đó
Tự quay vào chuồng nài nỉ nhiêu khê…
Mẹ gác lại cơn ho
Chạy bổ ra mừng rỡ: về rồi hả “thằng
cò”
Để xem nào. Cũng đỡ gầy hơn trước
Rồi vội vàng vào bếp, khói lửa lại
bùng to…
Cha bình thường
Không phải là cha không thương
Mà cất trong những sợi tóc bạc
Lặng dõi nhìn sâu lắng miên trường…
Mấy đứa em thốt vang
Bảo nhau qua gọi chị ấy sang
Tự dưng thành chưng hửng
Đầu hàng…
Thật sự thì “chị ấy” đã ưng
Hai đứa chúng tớ cũng đã từng
Bông hoa đã cài xong nơi búi tóc
Có lẽ do nghèo nên thầm hiểu “tạm dừng”…
“Chị ấy” đã sang như “dâu cũ” ghê
không
Nước non tất tưởi cứ như là… nhà chồng
Phá tan ngượng ngùng cả một vùng quê
trong hồn tôi có
Để cuối cùng hợp hoan núi sông đẹp giấc
mơ hồng…
05-04-2024
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét