Tôi đứng trông
mà lòng đau đớn
Thế là hết nàng đã sang sông
Đang sánh vai
nhẹ bước cùng chồng
Đó. Nàng vui hơn lúc bên tôi
Nàng vui trong
niềm hạnh phúc mới
Trong khi tôi lặng lẽ đứng nhìn
Với trái tim
nhói đau căm hận…
Tôi không khóc nhưng lòng tôi khóc
Tôi không khóc
nghĩ phận mình nghèo
Mà tôi khóc
cho lòng người bạc
Ham tiền vàng
phú quý giàu sang
Khi tôi chỉ có
trái tim vàng
Và mái tranh tràn đầy hạnh phúc
Thủa ngày nào
nàng ở bên tôi…
Thôi. Qua đời.
Chết một mối tình
Nàng có chồng, nàng đã sang sông
Nàng sung sướng nơi ấy giầu sang
Còn tôi buồn
lặng với nỗi đau
Thôi vĩnh biệt
một cuộc tình
Vĩnh biệt người yêu ngọc ngà gấm vóc
Vĩnh biệt nhé
– vĩnh biệt từ đây…
VĨNH BIỆT CUỘC
TÌNH
01/2000
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét