Tôi cùng em ngồi dưới trời thu ấy
Dưới tán lá cây đêm ngày xòe rộng
Nơi công viên – ghế đá lá rơi đầy
Và nơi ấy có tình yêu
bùng cháy
Giữa em và tôi
hai kẻ điên cuồng
Tôi uống đầy
những giọt tình êm ái
Để tôi say –
say mãi không thể rời
Dưới trời đầy
gió lộng ve vuốt nắng
Ôm ấp tình tôi
mãi ngất ngây
Dưới tán lá cây
đôi mình hóa đá từ đây…
TÌNH SAY
01/2000
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét