Thứ Ba, 24 tháng 6, 2025

NƠI CÔ ĐƠN THƯỜNG ĐẸP

 

 


NƠI CÔ ĐƠN THƯỜNG ĐẸP

Thơ tự do

(Gieo vần ôm)

 

Trăng mọc cao quá nóc

Quanh thềm dế hờn đêm
Cổ thụ to bóng nên

Át cả cỏ - hoa thầm khóc

 

Xa xa vườn vọng đến

Lên sân thượng vấn an
Với uyển chuyển dịu dàng

Một mùi hương dễ mến

 

Nhớ hương thơm ấy lắm

Lan tỏa cũng thật xa

Có khi lên tận lầu ba

Cùng trăng vỗ về tình cảm

 

Ngự ở trên cơn gió lạ
Dọc theo con sông dài

Trông ra từ lầu nhà ai

Thấy nhành lan xức nước hoa thơm quá

 

Kẻ gần người xa cách nhau mấy ải

Chốn hồng trần này

Thơm gió thoảng tìm đến với kẻ say

Hơi mát như vướng vẻ đẹp nơi đây nên quấn mãi

 

Nhưng có điều gì mà thần thái lạc quan đến vậy

Con thuyền tình chở kẻ cô đơn

Nhìn vạn vật còn bàng hoàng hơn

Như tiên cảnh, chỉ thiếu hạc bay nơi ấy

 

Vầng trăng tròn mơn chớn

Trên bầu trời cao cao

Đẹp nữa thì thế nào

Lạc bầy còn cong cớn…

 

24/06/2025

Nguyên Hữu

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét