Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

CẦU MONG CON SỚM SIÊU THOÁT

 

 


CẦU MONG CON SỚM SIÊU THOÁT

Lặng... tôi...

Lặng nữa...

Nhiều người...
Đọc dòng tin tức
Mà...


Tìm dừng... nghẹn đau...
Hai lăm tháng chín... khóc rầu
Phạm Nhung - mười tuổi có đâu... sáng quà
Nhà nghèo... con nhịn... sáng mà
Mười giờ con đói...
Cô cho sữa kìa...
Khổ thân... cô gọi ba cho...
Lóc cóc xe đạp...
Cám ơn cô...

Tôi đưa cháu về...
Hai em Nhung cũng cùng về
Chiếc xe đạp khổ... cảnh quê đói nghèo
Sỏi ơi né tránh... xe leo
Cây cầu cũng đói hay sao đảo vòng
Con ơi... nước xiết dòng sông
Thân gầy ngụp lặn... chìa vòng tay ba...
Con ơi... tha lỗi cho ba
Trầm mình hoán đổi ba thay con này...
Ta bà một cõi chuyển xoay
Bàn tay Đại Nhật Như Lai đang chìa
Cực lạc vui sướng đằng kia
Con ơi đi nhé...

Đi vui con à
Xa rời tam khổ, bát khô

Sanh, già, bệnh, chết,... đừng vô luân hồi
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Riêng tôi... nhiều người giống tôi
Mong con siêu thoát... đừng vô luân hồi...

29/09/2014
Nguyên Hữu
Sự việc đau lòng xảy ra vào sáng 25-9. Do gia đình quá nghèo khó, em Phạm Thị Nhung (10 tuổi, học sinh lớp 3 Trường Tiểu học Đức Bồng, xã Đức Bồng, huyện Vũ Quang, Hà Tĩnh) nhịn ăn sáng đến trường.

Đến khoảng 10 giờ, Nhung quá đói nên xin cô giáo chủ nhiệm một hộp sữa tươi để uống. Lấy sữa cho Nhung uống nhưng thấy Nhung vẫn đói và sức khỏe yếu vì em vốn có bệnh tim bẩm sinh, cô giáo gọi điện thoại nhờ hàng xóm nhắn cha mẹ Nhung đến lớp đưa con về. Anh Phạm Văn Vân, 38 tuổi, cha Nhung, lọc cọc đạp xe đến trường đón con, chở theo hai đứa em của Nhung cùng về. Nhung đạp xe đi trước, cha đạp xe chở hai em đi sau.

Anh Vân đau buồn nhớ lại: “Khi đi được hơn 2 km đến đầu cầu Động thì con quá đói và mệt nên đạp xe lảo đảo. Chiếc xe đâm vào thành cầu, con rơi xuống sông. Tôi vội vàng vứt hai con trên đường lao xuống cứu Nhung nhưng nước chảy xiết quá, tôi gắng hết sức nhưng không tìm thấy con…”.
au gần hai giờ đồng hồ chính quyền địa phương cùng người dân mới tìm vớt được thi thể Nhung. Ai cũng rơi nước mắt khi bộ quần áo ướt sũng trên người em cũ rách. Mọi người về nhà tìm quần áo thay cho Nhung mà không có bộ nào còn lành nguyên. Ba đứa em của Nhung cũng đang đói lả.

Xóm giềng đến giúp làm đám tang cho em thấy gia đình không còn gạo nấu cơm cúng, bát đũa cũng không đủ bộ sáu cái. Thầy, cô giáo và người dân đã mua bộ quần áo mới và đồ để quàn cho Nhung.

Chị Lê Thị Quý, mẹ Nhung, nói trong nước mắt: “Nhà không đủ ăn. Chúng tôi cố gắng đi làm thuê nuôi con nhưng cũng đói lắm. Nhung bị bệnh tim bẩm sinh, vừa đưa cháu đi mổ tim về nên gia đình khánh kiệt”.

 

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét