Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013

NHÂN TÍNH



NHÂN TÍNH

Ôi tình ái, một cái kết tê tái
Lớp tám thôi, mà loạn xã lên rồi
Bao nhiêu người, bao nhiêu giây phút ái
Rồi mang thai, rồi bắt vạ những ai...

Người thì chối, kẻ tìm đường tháo chạy
Quẫn trí rồi, về sát hại người - thai
Bi hài lắm, một vòng tròn đạo đức
ADN không giống - thai nhi đó con ai?

NGÔNG ĐỜI




NGÔNG ĐỜI

Khen ai khéo tạc ra ông
Nụ cười ban phát cái ngông cho đời
Râu dài hai sợi ria trời
Đôi tay nắm giữ cái đời thèm mê
Tôi cười méo mó khen chê
Ông cười thay đổi nhiêu khê thói đời
Há vui mỗi kiếp con người
Há buồn vài kiếp tôi cười thân tôi

LẠNH ĐÔNG



LẠNH ĐÔNG

Đông rồi lạnh lắm tuyết vừa buông
Chiếu cói ôm co mộng giấc suông
Buốt ruột ngoài kia bầy sẻ khóc
Buồn lòng chốn đó lũ ri không
Xua hoài chú Mướp vòng quanh góc
Đuổi mãi con Vàng quẩn khắp phòng
Há phải vô chi sao sợ lạnh
Già hư khó ngủ viết đôi dòng...

Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2013

ĐÁM TANG KHÔNG THI THỂ



ĐÁM TANG KHÔNG THI THỂ

Đời người một phút nông sâu oán
Bốn chín ngày rồi xác chị đâu?
Nức nở kêu Huyền đau áo trắng
Gào than gọi mẹ đắng khăn đầu

Gia đình ứa nghẹn nhòa thương khổ
Xã hội hờn dâng lệ nhuốm sầu
Khói thán hương than ngôi mộ gió
Linh thiêng báo mộng chỗ nào cầu...

LY RƯỢU KHỔ



LY RƯỢU KHỔ

Em đã tạo cho anh một vết thương
Mỗi đông về lại hằn tim cào cấu
Lạnh và đau, ly rượu sầu nhăn nhó
Nhăn hộ anh để anh sống tiếp nào...

Nó cô đơn với nỗi đau anh gửi
Nó thèm thuồng hơi ấm điếu thuốc thôi
Ly rượu khóc cay làn khói phảng phất
Lại thương tình anh nuốt hộ lệ rơi...

HÔI...




HÔI...

Ô…
Một đám đông hôi của
Ô một đám đông tóe mùa nời
Ô một đám đông con người
Hôi của người, hôi của đời đồng loại
Ô một đám đông không ngại
Tranh dành nhau - ô tệ hại thế sao
Ảnh này - diễn tả thế nào
Đất nưc ơi!!! ê ch gào đạo đức

MẸ ƠI! CON BƠ VƠ



MẸ ƠI! CON BƠ VƠ

Mẹ ơi mẹ
Ngày xưa ấy
Con có ba, có mẹ
Dựa tình yêu
Mẹ thả sắc phôi phai
Ba cặp bồ
Bồ chỉ bằng tuổi mẹ
Cũng gia đình nhưng ăn diện nên trẻ hơn...

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

MƯỜI NĂM TÌNH CŨ




MƯỜI NĂM TÌNH CŨ

Mười năm không gặp tưởng đã quên
Hôm nay gặp lại sao cháy lên
Van xin nài nỉ vài giọt nước
Nhũn mềm ranh giới phút đảo điên...

Mười năm ta đã cố quên em
Bờ vai suối tóc - bờ môi mềm
Căn phòng nức nở đau đớn khóc
Mưa buồn lặng lẽ đứng ngoài thềm...

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

DIỄN VIÊN TUẤN DƯƠNG QUA ĐỜI





 

DIỄN VIÊN TUẤN DƯƠNG QUA ĐỜI

 

Nụ cười của bác hiền khô

Đành quên vai diễn vẽ tô một đời

Xuân Tóc Đỏ đi đâu rồi

Làng Ven Đô gọi khàn lời Tuấn Dương

Lập Trình Cho Trái Tim thương

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

VỰA PHẾ LIỆU BỐC CHÁY TẠI AN GIANG



VỰA PHẾ LIỆU BỐC CHÁY TẠI AN GIANG

Cha là cây nến vàng
Mẹ là cây nến xanh
Con  là cây nến hồng
Em mới là cây nến ĐỎ....
Vựa phế liệu thiêu nến trong đêm
Đắng lòng quá ai ơi
Ru đời nhé ai ơi
Ru nến nhé đời ơi