Chủ Nhật, 16 tháng 1, 2000

VĨNH BIỆT CUỘC TÌNH



Tôi đứng trông mà lòng đau đớn
Thế là hết nàng đã sang sông
Đang sánh vai nhẹớc cùng chồng
Đó. Nàng vui hơn lúc bên tôi
Nàng vui trong niềm hạnh phúc mới
 Trong khi tôi lặng lẽ đứng nhìn

QUÊ HƯƠNG ANH



Em ơi
Thôi
Đừng buồn nữa
Một ngày nào
Anh sẽ đưa v
Quê hương anh

GIEO SẦU



Sao em nói nơi em là bến đậu
Để em trèo thuyền ghé bến em chơi
Để anh vội vàng trèo mải miết
Dốc sức mình anh vưt sóng sang chơi
Nhưng anh đến bến chẳng còn trỗ đậu
Thuyền đứng đầy kín hết cả trỗ rồi

TÌNH SAY



Tôi cùng em ngồi dưới trời thu ấy
i tán lá cây đêm ngày xòe rộng
Nơi công viên – ghế đá lá rơi đầy
Và nơi ấy có tình yêu bùng cháy
Giữa em và tôi hai kẻ điên cuồng
Tôi uống đầy những giọt tình êm ái

Thứ Năm, 6 tháng 1, 2000

NỖI NHỚ


Sáng ra lạnh lẽo làm sao
Những cơn gió lạnh rít gào trên không
Tôi ngồi nhớ những mùa đông
Cùng em say đắm
Lòng tràn yêu thương
Hai ta cùng bư
c chung đường

Thứ Tư, 15 tháng 12, 1999

NIỀM VUI ĐƯỢC MÙA



Được mùa vui lắm bạn ơi
Ai cũng tươi cười
Mặt tựa đóa hoa
Được mùa vui rộn lời ca
Đồ
ng trên đng dưới thật là vui tai
Nhìn trông ai cũng vui thay

TÌNH MẸ



Mẹ ơi, mẹ của con ơi
C
ả cuộc đời lòng đầy vơi lo lắng
Nắ
ng mưa
M
ẹ chẳng quản chi
Mong nuôi lớn khỏ
e
Đàn con

Thứ Ba, 14 tháng 12, 1999

BUỔI HỌC ĐẦU NĂM



Hôm nay buổi học đầu năm
Sân trư
ờng rộn khắp
Tiế
ng cười nói vui
Nhìn mặt ai cũng thấ
y tươi
Trên môi luôn nở nụời hồn nhiên
Hôm nay buổi học đầu tiên

Thứ Hai, 15 tháng 11, 1999

NHỮNG CON NGƯỜI LANG THANG

 

 


NHỮNG CON NGƯỜI LANG THANG

 

Những con người   sống giữa đất trời.  

Sống lẻ loi  ngoài lề xã hội.    

Ôi  thiếu thốn ngừơi ơi   có biết hay chăng, 

Cơm không đủ ăn  

Quần áo chẳng còn   tả tơi đói rách, 

Chủ Nhật, 14 tháng 11, 1999

NHỮNG GIỌT LỆ BUỒN



Những khi buồn em ngồi lặng lẽ
Để mặc cho tâm hồn hóa đá
Để mặc nó thấm đẫm buồn này
Để nó hiểu buồn đau là thế…

Em vừa để mất anh trong vòng tay