KÝ ỨC TUỔI THƠ
* Thơ Cửu ngôn *
(Gieo vần liền)
Tôi nhớ về cái ngày xưa thật
là xưa
Có nhiều lắm trò chơi chứ
đâu có vừa
Nhảy dây đôi, dây đơn thua là lượt đổi
Ròn tan tiếng cười thắm cả
mầu nắng mới…
Nhiều bận đông người chia
đội ra kéo co
Đứt cả dây thừng ngã cũng
đau ra trò
Mà vẫn tươi xoa mông không
sao đâu bạn
Tiếp tục nào nối dây kéo
thêm vài ván…
Có kẻ thích chơi tính toán
ô ăn quan
Tính đi tính lại thành ra
mình quá tham
Chẳng giàu sụ mà lại vào ô
mất lượt
Quan đã thật gần như thế
còn để trượt…
Mấy bạn gái khéo tay nhanh
mắt chơi chuyền
Thật nhịp nhàng chắc phải
luyện tập thường xuyên
Tung bóng lên nhặt que
chuyền rồi đỡ bóng
Miệng đọc đồng rao thật
hay và vang vọng…
Vọng đến bây giờ trong đầu
kẻ già nua
Nhưng tâm hồn chắc chắn vẫn
là chưa
Vẫn thèm khát lắm những
ngày xa xưa ấy
Nên hay gọi về kỉ niệm là
như vậy…
11/08/2025
Nguyên Hữu

Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét