Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2025

CƠN SAY ÁI TÌNH

 


 

CƠN SAY ÁI TÌNH

* Thơ Cửu ngôn *

(Gieo vần liền)

 

Kéo tấm màn ra như mọi ngày vẫn thế

Ngạc nhiên chưa… cơn say hôm nay thật tệ

Thấy trên giường thiếu nữ bộ điệu lả lơi

Hắn thở dài nhếch môi vẽ một nụ cười…

 

Nhắm đôi mắt, đặt tay lên ngực chờ đợi

Trườn một tay xuống dưới làm tình làm tội

Chợt phá lên cười nghĩ say đến mụ mê

Thả tự do xuống giường khoan khoái lạ kì…

 

Nhưng va chạm bất ngờ phá toang không khí

Âm vực rất cao cộng hưởng chưa từng nghĩ

Đã và đang vang vọng giữa khoảng đêm trời

Trong căn phòng quằn quại của hai con người…

 

Đau, sau đó là ngạc nhiên đang tìm tới

Ô tại sao? Hắn bật công tắc đèn vội

Nhưng lại tắt đi ngay vì rất lả lơi

Những tròn trịa cứ như đang vẫy - gọi - mời

 

Hắn nuốt khan, bỗng trào dâng cơn khát

Tâm trí mông lung thật là ngột ngạt

Tay lướt nhẹ, tìm kiếm những ngày xưa

Trong màn đêm bao trùm rất chi vừa

 

Mùi hương cứ vấn vương và quyến rũ

Khiến hắn đắm chìm không còn tự chủ

Phía dưới lưng trần, nhịp thở… phập phồng

Như lời mời gọi… thôi rồi… thế là xong

 

Cơn say cứ thế, cuốn nàng và hắn

Quên hết đúng - sai, để giờ hàn gắn

Bằng những khát khao cháy bỏng ấm mềm

Hai thân xác giao hòa, thầm lặng trong đêm…

 

16/08/2025

Nguyên Hữu

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét