TẮC ĐƯỜNG
(Song thất lục bát)
Trời cũng đã về đêm rồi đó
Những con đường khổ sở lưu
thông
Giống như nỗi buồn trong
lòng
Mắt nhìn lơ đãng nơi dòng không trôi…
Dòng mà đã không trôi -
dòng chết
Tiếng thở dài như biết bồn
chồn
Nương lên tiếng gõ nhịp dồn
Trên vô lăng tả ngọn nguồn
niềm riêng…
Trời cũng hiểu nỗi niềm ai
đó
Vẽ lên gương thêm có một
ông
Rất là mập béo biết không
Làm trò giống tớ nhưng
trông hơi già…
Giọt mưa đoán ông ta luống
tuổi
Hay thở dài co duỗi không
yên
Lòng người dễ biết thẳng
nghiêng
Kiếp đời do lỗi kim tiền
phải chăng?…
Ông ta đó cho rằng đen đủi
Nếu không do cả buổi trả lời
Những câu hỏi của nhiều
người
Thì về chắc sớm chứ ngồi
gì đây…
Buồn thật đấy ngồi vầy khó
chịu
Cũng lâu lâu nhích xíu tí
ti
Cứ như này sẽ muộn đi
Về nhà chắc chắn cũng thì
rất khuya…
Lần sau mặc kệ tuỳ người hỏi
Nhưng chắc rằng chọn gói
thời gian
Không cho diễn biến lan
man
Thật là quá khổ gian nan
đường về…
30-12-2024
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét