Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2024

DAY DỨT

 


 

DAY DỨT

(Gieo vần chéo)

 

Bà nhìn phía cô y tá

Đang rút thuốc vào trong xi-lanh

Thước phim cũ nên bà đâu lạ

Bởi vì bà cũng từng là y tá và học chích trên những trái chanh…

 

Bà quay nhìn sâu vào tường nơi nhưng viên gạch

Có giọt nước mắt lăn

Bà thấy ông trong đó ngắm nhìn bà không than trách

Cũng ướt đầm một khoảng chiếc khăn…

 

Bà đưa ngón tay lên miệng nhẹ cắn

Để ngăn tiếng nấc nghẹn ngào

Cũng đã rất cố gắng

Nhưng bà biết phải làm sao…

 

Như lời ông từng bảo

Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi

Phản ứng như rằng ông đang nói xạo

Vội xoay người nũng nịu với giọt nước mắt rơi…

 

Bà cứ nằm đây đợi

Cái cảm giác của ông năm xưa

Chứ bà đâu bị bệnh thăm hỏi

Cái cảm giác nằm lâu mà ông từng đánh lừa…

 

Thật sự không đau nhức như lời ông hứa

Khi ý thức được những lời này

Bà thấy hổ thẹn và muốn sửa chữa

Nhưng làm gì còn cơ hội nữa đây…

 

Ông vẫn cười trong đấy

Vỗ về như ngày xưa

Còn bà vẫn như vậy

Nước mắt cứ như mưa…

 

28-12-2024

Nguyên Hữu

 

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét