CÁNH CỬA KHÔNG ĐÓNG LẠI
* Thơ Cửu ngôn *
(Gieo vần chéo)
Em chào anh, đi theo người
lựa chọn
Người biết đường nâng những
bước em đi
Sẽ không chạm phải đâu những vật nhọn
Bởi ngọn đèn hiếm tắt lắm
mấy khi…
Anh lòm khòm, chậm chạp cơ
mà nhỉ
Những suy tư cứ trĩu nặng
dáng anh
Chờ không đặng cuối cùng
thành so ví
Dừng lại nhìn đôi tay những
gân xanh…
Em đi đi. Họ cho em đôi
cánh
Nhưng này em đừng dừng lại
nhé em
Vì anh trả điều không thể
so sánh
Đừng thọc tay vào trong
túi mở xem…
Đối mặt nhau giờ chỉ còn kỷ
niệm
Nằm trong sự im lặng những
nông sâu
Ta vẫn sống, dòng thời
gian nhẩn đếm
Anh gật đầu nhưng chẳng
ngước lên đâu…
Cứ cho là ra vẻ cứng rắn đấy
Nhưng thực sự lại lo lắng
khôn cùng
Ai mà biết mỗi lần em như
vậy
Thêm chắc rằng ta không có
điểm chung…
Em đi rồi làm gì còn sai
đúng
Ngàn lý do cuối cùng vẫn
anh sai
Vẫn chúc em bền lâu để làm
chứng
Cho tình anh dù em đi cùng
ai…
29-12-2024
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét