CÓ CHÚT ĐAU
Thơ Thất ngôn
(Gieo vần chéo)
Khi yêu nước mắt mang vị
ngọt
Và rất mặn khi tuột mất
nhau
Anh ôm lấy khuân mặt nịnh nọt
Xin giọt nước mắt lúc còn
nhau…
Nhìn đôi tay chìa đợi mòn
mỏi
Có những cái ôm đã trải
qua
Khi nhìn lại vòng tay tự hỏi
Sao vòng tay dần biến lệ
nhoà…
Em cứ bước đi trong vội vã
Chẳng từ từ như lúc bên
nhau
Rất nhanh tan biến thành
dáng lạ
Rồi đánh đồng giữa phố
muôn màu…
Em thành hoa còn anh cỏ dại
Nhưng có lúc anh sẽ giống
em
Mỗi ngày nở hoa không lâu
mãi
Nhưng ngát hương đôi phút
êm đềm…
Vòng tuần hoàn thôi mà đều
vậy
Chưa gặp rồi sẽ gặp thế
thôi
Từng hối hận nhưng nhanh
quên đấy
Tình yêu thành dai dẳng
không lời…
Đều như vậy thôi không gắn
nổi
Thì thành đoạn kết chuyện
tình yêu
Cho dù biết chắc mang lầm
lỗi
Vận mệnh đau một khoảng trời
chiều…
13-12-2024
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét