AI GIÚP EM VỚI
Thơ Cửu ngôn
(Gieo vần ôm)
Có lẽ chẳng ai còn muốn
tin em rồi
Những người bạn không xúm
lại mà bênh vực
Họ túm tụm tán chuyện em hụt lên chức
Mấy đứa bạn thân đi qua em
nhếch cười…
Có dăm kẻ không ngậm giữ
được bên trong
Đôi người kêu lên như chạm
thứ ghê tởm
Sự khinh bỉ được nhổ ra
trông phát gớm
“Rõ rành rành ra còn giả bộ
đau lòng”…
“Bữa trước diện dàng xịt
nước hoa rất thơm
Váy cũn cỡn cùng xếp bước
vào khách sạn”
“Đi với hắn chắc chắn chỉ
có gặp hạn”
“Không dễ ăn đâu, khéo còn
mất bát cơm”…
“Thôi tụi mình cứ tránh xa
để bình an
Kẻo ngấm mê mùi phú quý mà
không biết”
Vở hài kịch vẫn còn đang
được tiếp viết
Nhiều ánh nhìn toé lửa của
kẻ ghét ganh…
Có kẻ thuận tay dơ ngón
tay ấy lên
Có kẻ chà chân thật mạnh
lên mặt đất
Chẳng biết có sướng không
nhưng thật sấu mặt
Em buồn bã đau đớn nghe họ
rủa nguyền…
Gương mặt nhợt nhạt ngước
nhìn lên bầu trời
Chú chim non học bay bị
rơi nằm trên đất
Vẫn điều mơ ước sẽ trở
thành sự thật
Có khi nào cách bay đã bị
lỗi thời…
12-12-2024
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét