Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014

TỰ DƯNG THÈM

 

 


TỰ DƯNG THÈM

 

Bỗng dưng thèm một trái tim
Để mà đồng cảm để gim bóng hình
Lặng thinh
Cuộc sống vô tình

Giầu nghèo gánh nặng

Lặng mình với trưa
Với trưa
Với một bữa trưa
Không cơm

Không phở
Chỉ thưa thế này:

Dâu tây dăm quả vẽ bầy

Rứa thơm vài miếng tây hây ngó cười

Hấu dưa vài miếng chẻ đôi
Thăng long mấy khúc nuốt trôi hạt đời

Ấy ơi

Củ đỗ trắng phơi
Đu đủ đánh lời

Anh cứ xơi đi
Khổ thân vò võ sớm trưa
Cơm không đúng bữa thôi…
Thôi thì em dâng
Cảm động ăn được mấy phần
Con tim bật khóc không cần thứ ni
Ngoài kia

Nó ở ngoài kìa

Nhanh lên tìm kiếm không thì hết veo
Ngác ngơ đôi mắt kẻ nghèo
Cái thang không có trèo cao nỗi gì

Giục đi

Tim cứ thúc đi
Nhắm mắt vơ đại
Tim đừng có kêu
Về nhìn mặt hếch môi trều
Thà nhìn đĩa quả còn yêu cuộc đời
À ơi… tôi lặng ru hời

Từ từ tim ạ duyên thời chưa ban…

 

29.07.2014

Nguyên Hữu

 

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét