TỦI MỘNG
(Nhất tam ngũ
thất)
Sầu
Đâu ai biết
Đời khắc nghiệt,
mộng phai
Khô - khổ - khó, u hoài ngấn lệ...
Kệ
Thế thái buồn
Nỗi cô đơn vây
hãm
Bờ môi hờn lảm
nhảm sảng mê...
Về
Lê bước mỏi
Phố cũ hờn dỗi
đôi chân
Giọt lệ ứa,
phân vân, quê gọi...
Mỏi
Khói loang chiều
Đói cánh diều
tuổi thơ
Gục ngã một giấc
mơ chết lặng...
Đắng
Trắng vòng
khăn
Chiếc xe lăn nức
nở
Quê tiễn
đưa... mộng phố... xa dần...
16/04/2014
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét