MỘT GÓC RIÊNG
Nguyệt ngủ lâu
rồi rộn bóng quê
Vườn hoang gió
nổi kéo sương về
Trơ thân hứng
lạnh gom vui sướng
Thả dáng đong
nồng tóm đê mê
Chắt đất ươm đời vun mộng hỉ
Chiu trời thả
kiếp ấp mơ phê
Bồng lai mấy
cõi hay xuân nở
Một góc riêng
mình thấy hả hê...
11/04/2014
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét