THƠ ĐÊM
Đêm thấm hồn ta quệt vào thơ
Mưa quen mui đến từ nãy giờ
Ngoài hiên tí tách chờ câu chốt
Đậm nét riêng tìm mới thích cơ…
Đêm vất hồn ta vào cõi mơ
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
THƠ ĐÊM
Đêm thấm hồn ta quệt vào thơ
Mưa quen mui đến từ nãy giờ
Ngoài hiên tí tách chờ câu chốt
Đậm nét riêng tìm mới thích cơ…
Đêm vất hồn ta vào cõi mơ
PHỤ NỮ NGOẠI TÌNH
Người ta cứ nói:
Không có lửa làm sao có khói
Cuộc sống gia đình
Vợ mắc lỗi...
Chồng sai...
VÔ HỒN
Tháng bẩy về rồi này
Nỗi buồn phảng phất bay
Ướt vai gầy cơ đấy
Mà người đâu có hay…
Giấu nỗi nhớ trong tay
BUỒN ĐAU
Hồn đau từng khúc thế thời
Trông theo đại dịch thương người
lạc hơi
Kiếp người như lá vàng rơi
Chao nghiêng nhạt điệu buồn phơi
nỗi buồn
Chiều buông phá vỡ hồi chuông
GIA TÀI THƠ
Tớ chỉ là kẻ dại lấy đâu khôn
Giữa cuộc sống mà để hồn thơ thẩn
Đêm lẫn ngày nên thành ra bất cẩn
Lỡ bọc kim tiền nghèo vẫn nghèo
thôi…
Cay đắng cuộc đời vị vẫn dính môi
ĐÊM ĐỜI
Đêm tàn nhạt mảng màu đen
Hồn còn hoảng giấc sang - hèn vỡ
đôi
Thu ngồi ngơ ngác lạc hơi
Thương cho cơn mộng vừa rơi nơi
nào
Lạc bầy, cơn gió đương gào
CON ĐƯỜNG THỜI CÔ-VÍT
Những con đường chỉ còn gió hiên
ngang
Đi trên đó bên xanh rì cây cỏ
Một mầu xanh chưa có lần nức nở
Mà gió nghe từ phía họ: loài người…
Dịch bệnh bùng chẳng thấy có tiếng cười
SỨC KHỎE TINH THẦN
Sức khỏe tinh thần quan trọng lắm
bạn ơi
Trong dịch bệnh mà giữ vững thì tuyệt vời
Nhiều người đã rơi vào trạng thái
trầm cảm
Làm khổ mình gieo mầm suy sụp nhiều
nơi...
Hãy nuôi dưỡng tâm trí khỏe mạnh, yêu đời
KHẨU TRANG TINH THẦN
Nghĩ ngợi làm ta luôn khổ sở
Suy tư thấy kẻ mãi đau buồn
Ưu phiền sẽ khiến tâm không ổn
Sợ hãi hay rằng tuệ chẳng suôn
Mấy ả xin đừng lan tỏa mạnh
SAU KHI XEM NHỮNG THI THỂ XẾP HÀNG
Ác mộng cứ tìm về
Mỗi khi ta nhắm mắt
Đau đớn đến dại tê
Trôi theo hàng đắng ngắt...
Mím thật chặt đôi môi