NGHÌN NĂM LẶNG LẼ
(Gieo vần ôm)
Quê như bức tranh
Dùng mầu xanh vẽ
Ta về lặng lẽ
Bình yên, chòng chành…
Túm một tiếng ve
Vẫy vùng khóc lóc
Trưa hè bực dọc
Vắng những người nghe…
Cơn gió lòng vòng
Muôn nẻo như thấu
Đâu cũng đánh dấu
Những con đường cong…
Áo tơi về đâu
Khi làn gió mỏi
Cơn mưa chưa gọi
Nón lá phai mầu…
Con đê nhớ người
Oằn mình tìm mãi
Giữa đời gọi lại
Dáng con thuyền trôi…
Áng mây nhớ ai
Mà trắng như tuyết
Ta ngồi chậm viết
Một nỗi u hoài…
Buông tìm bình yên
Một mầu xanh ngọc
Câu thơ bật khóc
Nhớ quê đầy nguyên…
23-08-2024
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét