PHÍA SAU NỤ CƯỜI
(Nhị tứ lục bát)
Dẫu biết
Xuân hết mộng tàn
Bông hoa vẫn nở bên nàng
Đượm hương khoe sắc nơi hàng lệ đau…
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
PHÍA SAU NỤ CƯỜI
(Nhị tứ lục bát)
Dẫu biết
Xuân hết mộng tàn
Bông hoa vẫn nở bên nàng
Đượm hương khoe sắc nơi hàng lệ đau…
LẢ LƠI
(Nhị tứ lục bát)
Da nàng
Nắng vàng đùa nghịch
Quả tim thậm thịch hờn ghen
Muốn thay nắng gió mộng phen sướng đời…
MỘNG XUÂN
Xin em đừng đứng giữa đồng cỏ hoa
Để nhỏ thêm những bông hoa ở đó
Để nhạt nhoà sắc mầu nơi đang có
Khi đôi môi tươi đỏ nở nụ cười…
Hỡi xuân thì đang vẽ tuổi đôi mươi
MỘNG ĐANG TRÒN
Gió cứ gọi là sung sướng lắm
Cứ mơn đùa vùng cấm thiên thai
Tung tẩy chiếc yếm đào khôi hài
Để khóc cười mắt không rời nổi…
Cứ như là… như đang hành tội
MỘNG YẾM ĐÀO
(Tam ngũ hành)
Giấc mộng xuân
Cứ trong ngần trước gió
Anh bần thần
Trong nỗi khổ thật riêng
NGƯỜI MẸ KHÔNG QUEN
Người mẹ già không quen
Mưu sinh nơi cuối phố
Nét cơ hàn khắc khổ
Đậm nét vẽ thời gian…
Dăm thứ quả đôi ngàn
AI RỒI CŨNG KHÁC
Ừ thì em đã sang sông
Có chi còn lạ nên mong đợi gì
Cố tình bởi những kẻ si
Mà như cố ý kẻ đi vãn đời
Bao nhiêu cám dỗ gọi mời
THƯƠNG
Hắn bỏ em rồi, hắn xấu xa
Em đừng khóc nữa, anh đau mà
Người đi, người ở… đâu đơn độc
Dựa tạm anh này đau chóng qua…
Em nín đi em, khóc nhanh già
BÓNG ĐÊM
Đêm dài ngắm chiếc bóng ta
Lặng như đêm vắng chẳng ma nào vờn
Họa chăng ngọn gió cô đơn
Chán thời rũ bỏ bóng hờn lả trôi
Ta ngồi với bóng ta thôi
HỜN
Ta về lạnh buốt sương đêm
Cỏ xưa lủi thủi nằm im ven đường
Nũng hờn mãi cũng đoái thương
Vẫy tay với kẻ dở ương thủa nào
Một dòng kỷ niệm xôn xao